Liên Thanh nhìn hợp đồng Thời Niên để trên tay mình còn hơi hoảng hốt. Beta không có tiền cũng không có tiết tháo gì lại cự tuyệt hắn. Mặc dù vừa rồi cậu nói một đống lớn, nhưng Liên Thanh cũng không thể nào nghe lọt. Theo hắn thấy, đối phương nói nhiều như vậy, tổng kết lại một câu: Đừng dùng đồng tiền hôi của anh làm nhục tôi. Giống hệt lời em gái bảo mẫu nói trong phim. Cho nên mình là gì? Bá đạo tổng tài sao? Có phải hắn cũng nên nói một câu hay không: Chàng trai em thành công khiến tôi chú ý? Nhưng bá đạo tổng tài cuối cùng sẽ yêu em gái bảo mẫu, nhưng hắn thì không. Mặc dù đối phương đúng là khiến hắn chú ý. Lần đầu tiên Liên Thanh nhìn thấy hình của đối phương liền ngây ngẩn. Một góc mặt nghiêng, một nốt ruồi son. Có bảy tám phần giống người kia. Khi đó Liên Thanh tương tư thành bệnh, không có chỗ phát tiết, hắn đi tìm mấy người trông hơi tương tự, nhưng gặp mặt rồi lại cảm thấy tục hết sức. Ai có thể giống người kia được chứ? Cũng không xứng so với cậu ấy. Nhưng hắn vẫn hẹn đối phương, hắn suy nghĩ chỉ có mặt giống cũng được, nếu quả thật người cũng có thể có giống bảy tám phần, vậy hắn đủ hài lòng. Người thật quả nhiên rất giống, chẳng qua đối phương cao hơn còn khỏe hơn một chút, dù sao cũng là beta mà không phải là omega yểu điệu. Hơn nữa cậu không có mùi, mùi pheromone gì cũng không có, chỉ có khi lại rất gần mới có thể ngửi được mùi dầu gội trên tóc cậu, nhàn nhạt, có chút ngọt. Liên Thanh rất thích bạn tình này, bởi vì cậu không chỉ có giống người kia, hơn nữa cậu còn không làm phiền. Lúc nhớ có thể kêu cậu tới mỗi ngày, lúc không nhớ thì không liên lạc một thời gian dài, cậu cũng không có ý kiến gì. Liên Thanh vốn muốn giữ quan hệ lâu dài với cậu. Nhưng người kia đột nhiên về nước, nói với hắn muốn làm triển lãm tranh. Liên Thanh đương nhiên toàn lực ủng hộ, trước ngày anh trở về một ngày, Liên Thanh đã dừng lại với bạn tình, rất dứt khoát, không dông dài. Sau đó không bao lâu, người kia lại đi, rất dứt khoát, không dông dài. Liên Thanh cảm thấy mình giống như một thằng ngu. Nhưng qua một thời gian, hắn cảm thấy mình vẫn thích cậu ấy. Bởi vì cậu ấy muốn cự còn nghênh, bởi vì cậu ấy lạt mềm buộc chặt, bởi vì cậu ấy muốn nói lại thôi. Liên Thanh ở trên mạng thấy một từ gọi là "đẩy kéo", người đó chính là cao thủ đẩy kéo, Liên Thanh biết, nhưng Liên Thanh vùi mình trong đó không leo lên được. Mà bạn tình có mặt giống cậu ấy bảy phần ở khía cạnh tính cách lại không liên quan gì đến cậu ấy. Qua một năm Liên Thanh lại gặp cậu, ở cửa hàng đồ lót. Cậu đón đến tiễn về, cười như tên ngốc. Liên Thanh từng liên lạc với cậu, hồi giao thừa. Người kia gọi video cho hắn chúc tết, trong video mặt cậu ấy đỏ bừng vì say, không đeo vòng cổ, cậu ấy mềm giọng gọi Liên Thanh, cậu ấy nói em chúc tết anh nè, em còn rất nhớ anh, anh nhớ em không? Vốn dĩ Liên Thanh không nghĩ gì, nhưng nhìn thấy cậu ấy trong video liền muốn rồi. Liên Thanh mặt dày đi tìm bạn tình, hắn nghĩ dù sao có thể hẹn được là tốt nhất, hẹn không được cũng được thôi. Nhưng không ngờ đối phương đồng ý rất dứt khoát. Liên Thanh rất hứng tình, nhưng chờ đợi vô ích. Sau đó thì không liên lạc được. Nhưng không ngờ sẽ gặp lại ở cửa hàng đồ lót, Liên Thanh lúc ấy nghĩ, beta này nên mua cho bản thân một cái quần lót, đừng có mỗi lần đi hẹn chịch đều mặc boxer không hề đặc sắc. À, cũng không thể nói tất cả đều không hề đặc sắc, Liên Thanh nhớ có một lần cậu mặc quần lót có con gấu trên mông. Liên Thanh lại hẹn cậu, Liên Thanh cảm thấy hàng họ của mình chấn nhiếp cậu. Dù sao trong nhóm alpha mình cũng được xem là hàng ngon, một nhóc beta nhìn thấy làm sao có thể không ngứa ngáy. Nhưng quá trình hẹn không, ừm, trót lọt, lắm. Rốt cuộc chờ mình hút thuốc xong mới phát hiện beta này chỉ để lại cho mình một cái quần lót nhỏ. Ờ, bên trên còn có một con gấu. Liên Thanh ngồi trên giường nhìn quần lót ngẩn người, hắn nghĩ beta này lấy đâu ra gan lớn vậy, hoàn toàn là sờ mông cọp mà. Liên Thanh mở ứng dụng chuẩn bị tìm cậu lý luận, kết quả phát hiện mình bị kéo đen rồi. Kéo —— đen —— Liên Thanh cũng muốn chết tới nơi luôn, hắn cảm thấy vô cùng nhục nhã. Vì vậy hắn đăng ký mấy tại khoản phụ tán nhóc beta này, nhưng cũng là đá chìm đáy biển. Avatar của beta không sáng nữa. Lâu ngày Liên Thanh từ bỏ. Bởi vì trang trại rượu muốn mời chuyên gia ủ rượu, Liên Thanh đi tới nơi khỉ ho cò gáy này đi công tác, giao thừa hắn cũng không về. Mà video chúc tết của người kia lại không đến trễ. Vẫn là gò má ửng đỏ vẫn là ánh mắt mê ly, cậu cho mình xem tranh mới, nói là lấy mình làm linh cảm. Liên Thanh không hiểu tranh, hắn thấy mình trong bức tranh kia giống như con khỉ, mua vui cho thiên hạ. Liên Thanh cúp video, tâm phiền ý loạn. Đăng ký ứng dụng, hắn theo thói quen nhìn avatar của nhóc beta. Lại là sáng. Sau đó chính là dụ dỗ, hoặc gọi là giở trò cũ. Nhóc beta mắc câu thật. Liên Thanh rất hưng phấn, luôn cảm thấy mình thắng lại một ván.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]