Thời Niên cho rằng Liên Thanh sẽ không đến nữa, bởi vì Liên Thanh nhìn không giống một tên M. Cho nên mấy ngày nay hoàn toàn Thời Niên chưa từng nghĩ đến chuyện bao nuôi, nhưng nhìn Liên Thanh ở đó vừa giãy chân vừa hùng hùng hổ hổ, Thời Niên có hơi không chắc. Đừng nói hắn làm thật nha? Mình trông đáng thương lắm ư? Thời Niên cúi đầu nhìn trang phục mình mặc: Quần jean, áo thun, giày vải, rất trẻ trung rất thoải mái nha. Cậu cảm thấy sự nghèo của mình không rõ ràng như vậy. Liên Thanh không hỗ là alpha nhà có tiền, hết sức có giáo dưỡng, từ ngữ mắng người chẳng có gì để khen, qua lại tới lui chỉ mấy từ thôi, không giống Khương Hoán, hồi cấp ba đánh nhau với người ta có thể mắng cả một cuốn hộ khẩu. Nhớ tới Khương Hoán, mấy ngày nay hắn có liên lạc với mình, hỏi mình có về Giang Châu hay không. Thời Niên vốn muốn nói mình đang ở Giang Châu, nhưng khi sắp gửi đi lại có hơi không muốn nói, mấy năm này cậu rất cảm ơn Khương Hoán, nhưng cũng chỉ là cảm ơn mà thôi. Cậu không chắc có phải Khương Hoán có ý với mình hay không, cậu không muốn tự mình đa tình, càng không muốn phát triển tình cảm với Khương Hoán, cậu không có tình cảm gì với Khương Hoán là một, thứ hai là cậu không muốn yêu đương với A hoặc là O. Bài học của ba mẹ cậu đã quá khắc sâu, cậu không cần phải dẫm lên vết xe đổ. Nhưng Liên Thanh thì khác, Liên Thanh mặc dù là alpha, nhưng hai người họ không có bất kỳ tình cảm gì, sau này không có khả năng phát triển tình cảm. Họ bắt đầu từ dục vọng, trung thành với dục vọng, lúc nào dục vọng không còn nữa, chán rồi, ngán rồi, lúc đó quan hệ này sẽ kết thúc. Thời Niên nhìn Liên Thanh bắt đầu định kéo đứt khóa xe, cậu mắng một câu đần độn trong lòng, sau đó đi tới trợn mắt nhìn Liên Thanh một cái, lại khom người mở khóa. "Sao lại trở lại?! Không bỏ được tôi?" Lấy tay vuốt tóc, một phút trước Thời Niên còn nhìn thấy bàn tay này đang kéo khóa xe. "Tôi không bỏ được xe tôi." Thời Niên đá đá chân Liên Thanh, "Tránh ra, tôi phải đi về." "Đã bảo là tôi có chuyện tìm cậu." Liên Thanh không chịu đi xuống vẫn chiếm xe, "Không phải cậu muốn hợp đồng sao? Tôi mang tới rồi." Quả nhiên là chuyện hợp đồng, Thời Niên không khỏi nhức đầu, cậu cảm thấy mình và Diệu Nhiên cũng không giống quá nhiều, tại sao Liên Thanh tìm thế thân nhất quyết phải là mình. Lần đầu tiên Thời Niên gặp Diệu Nhiên đã biết rõ trong lòng, Liên Thanh một mực tìm mình có lẽ là vừa ý gương mặt có năm sáu phần giống Diệu Nhiên. Omega như Diệu Nhiên tất nhiên là nốt ruồi son ánh trăng sáng của một đám alpha, cầm trong tay sợ rơi ngậm trong miệng sợ tan, cũng là tiêu chuẩn dựa theo nam thần, beta bình thường như mình vừa khỏe mạnh vừa đẹp trai, còn không có nổi lo sau này. Nhưng Thời Niên không quan tâm, cậu đẹp trai không sai, Liên Thanh cũng xài êm hơn gậy massagee, đó chỉ là được cái mình muốn. Còn như có làm thế thân của người khác không lại có gì quan trọng chứ? Nhưng điều kiện tiên quyết ở đây là hai người đủ ngang hàng. Thời Niên không có tiền như Liên Thanh, nhưng Thời Niên cũng xài không nổi tiền của Liên Thanh, Thời Niên không có gia thế địa vị như Liên Thanh vị, nhưng Thời Niên cũng không cần tới gia thế địa vị của Liên Thanh, họ trừ hẹn chịch căn bản không cần tương giao. Ban đầu tại sao Thời Niên lại chọn Liên Thanh, trừ nhìn dáng người Liên Thanh đẹp ra thì là thích việc không hỏi bất kỳ thông tin gì của nhau mà Liên Thanh đã nói. Nhưng bây giờ Liên Thanh sắp phá hư quy tắc. Liên Thanh đứng một bên nói nếu như Thời Niên không muốn về nhà, vậy không bằng lên xe hắn nói chuyện, ở đây cũng không thấy rõ chữ trên hợp đồng. Thời Niên ngẫm nghĩ cảm thấy cũng tốt, ở đây nói cũng không nói rõ ràng được, không bằng nói chuyện cho đàng hoàng, bây giờ cậu hoài nghi là nội dung nói chuyện lần trước của mình khiến Liên Thanh hiểu lầm mình thật sự muốn bị bao nuôi, mặc dù ý của Thời Niên chẳng qua chỉ là chế nhạo Liên Thanh mà thôi. Liên Thanh cuối cùng mới xuống khỏi xe đạp của Thời Niên, hắn kêu Thời Niên đi theo hắn, Thời Niên đẩy xe đạp đi theo, Liên Thanh có chút mất hứng, hắn nói kêu cậu vào trong xe tôi cậu đẩy cái xe cà tàng này làm gì? "Tôi sợ bị mất." Thời Niên bình tĩnh nói. "Ai mà thèm chiếc xe nát này?!" "Tôi nát không phải anh cũng đẩy như thường?" Liên Thanh lộ biểu tình nghi hoặc, quay lại khiếp sợ, hắn nói: "Beta các cậu——" "Đúng, beta chúng tôi đều là như vầy, đừng hoài nghi." Thời Niên lười biếng tiếp tục đẩy xe đi về phía trước, đi được mấy bước cậu thấy Liên Thanh không theo kịp, cậu quay đầu kêu Liên Thanh mau dẫn đường. Liên Thanh dẫn Thời Niên tới trước xe mình, mặc dù Thời Niên không rành xe nhưng Thời Niên nhìn logo chiếc xe này, cũng biết giá cả không rẻ. Thời Niên dừng xe mình bên cạnh xe Liên Than, đúng là tương phản rõ rệt. Liên Thanh mở cửa ghế phó lái kêu Thời Niên đi vào, Thời Niên không đồng ý, cậu sợ Liên Thanh đạp ga chạy đi, cậu ngay cả thời gian mở cửa xe cũng không có. Thời Niên nói ngồi ghế sau, ghế sau rộng rãi, tiện làm việc. Liên Thanh nghi ngờ nhìn Thời Niên một cái, hơi do dự đi mở cửa sau cùng Thời Niên ngồi ở ghế sau. "Nè, cái này cậu xem một chút đi, có vấn đề gì cậu cứ việc nói." Liên Thanh từ trong túi xách lấy ra một túi tài liệu đưa cho Thời Niên, "Những điều lần trước cậu nói đều viết trên đây, thời gian á, đến khi tôi chán mới ngưng, nhưng vì bảo đảm quyền lợi của cậu chúng ta có thể ký trước một năm, trong một năm này dù tôi chán cậu vẫn có thể lấy tiền, tiền theo tháng cũng được, theo quý cũng được, theo năm đều có thể, tùy cậu chọn, con số cụ thể đã viết bên trong, nếu như câu cảm thấy không thích hợp, chúng ta vẫn có thể bàn lại, bảo hiểm gì đó đều trợ cấp cho cậu, tiền tôi trả, cần cậu làm full-time, chính là không phải làm việc, dù sao cậu làm những công việc này cũng không có kỹ thuật gì, lúc tôi không ở đây cậu có thể hoạt động tự, nhưng tốt nhất báo trước sắp xếp của cậu, còn như mấy vấn đề về số lần, không có quy định cứng nhắc, nếu cậu có ý kiến cậu cũng có thể nói, đại khái chính là như vậy, chi tiết thì cậu đọc hợp đồng đi." Vào lúc Liên Thanh nói chuyện Thời Niên đơn giản lật xem hợp đồng, không thể không nói, đây còn chi tiết hơn hợp đồng lao động mà đơn vị sử dụng lao động ban hành, ở chỗ quyền lợi và nghĩa vụ, cậu thậm chí nhìn thấy mình không chỉ có quyền lợi nghỉ ngơi nếu như ký kết hợp đồng đủ ba tháng cậu thậm chí còn có nửa tháng nghỉ phép có lương... Hợp đồng này có thể nói rất tri kỷ. "Chỗ ở, tôi nghĩ rồi, có hai nơi cậu có thể lựa chọn, một là ngoại ô, nơi đó là biệt thự, cậu cũng có thể lựa chọn căn hộ tầng trệt* ở trung tâm thành phố, ở căn hộ thì giao thông sẽ tương đối tiện lợi, cân nhắc việc cậu không biết lái xe vẫn là căn hộ ổn hơn, nhưng nếu cậu muốn đi học lái xe, cũng không phải không thể đi học, học xong thì có thể mua cho cậu chiếc xe..." *căn hộ chung cư tầng trệt diện tích sử dụng lớn hơn các căn hộ chung cư khác Thời Niên ở bên cạnh nghe cũng muốn hỏi có phải Liên Thanh cũng bao luôn dưỡng lão không. "Anh, tại sao lại muốn bao nuôi tôi? Cũng là vì tôi giống Diệu Nhiên sao?" Rốt cuộc Thời Niên cũng không nhịn được vẫn hỏi thẳng. "Diệu Nhiên?" Liên Thanh hơi sửng sốt, sau đó lại gật đầu một cái, "Đúng, cậu phát hiện rồi." "... Tôi có gương." "Vậy cậu có ý gì về hợp đồng không?" Liên Thanh hỏi. "Tôi không có ý kiến gì về hợp đồng." Thời Niên khép hợp đồng lại, sau đó lại đưa cho Liên Thanh, "Nhưng tôi không ký."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]