Thời Niên nhìn thoáng qua đồ vật quen thuộc trong màn hình, trực tiếp ấn tắt máy.
"Tôi không hẹn với người đã có người yêu." Thời Niên vừa đánh chữ vừa nghĩ, mình cũng thật con mẹ nó là người có nguyên tắc.
"Tôi không có người yêu." Đối phương trả lời rất nhanh.
"Tôi cũng không hẹn với người khác."
"Tôi cũng không có bạn tình khác."
Vậy onega hôm nay là gì hắn? Một người qua đường có thể cho quẹt thẻ liên miên hả?
Nhưng Thời Niên sẽ không hỏi, hỏi thì có vẻ keo kiệt, thật sự, không được.
Ưu điểm lớn nhất của Thời Niên chính là cảm kích.
Cậu không trả lời câu nào, chờ đối phương nói.
"Cậu tới hay không?"
"Tới."
Khi Thời Niên qua một năm lại bước vào khách sạn này, cậu bị đối phương, à, tên là Liên Thanh nhỉ, bị Liên Thanh từ phía sau ôm lấy trong nháy mắt đó cậu: Trí nhớ của mình vậy mà còn nhớ số phòng, hắn cũng thật là chung tình, luôn đặt cùng một phòng.
Liên Thanh tựa hồ rất vội vàng vẫn luôn liếm tuyến thể sau gáy Thời Niên.
Thời Niên là beta, tuyến thể không mẫn cảm như A và O, cũng sẽ không phát ra pheromone, nhưng đây không đại biểu các beta hoàn toàn không cảm giác.
Thời Niên bị Liên Thanh làm đến cơ thể nhũn ra, nhưng cậu còn không quên mục đích lần này.
Cậu dùng không nhiều sức lực lắm tránh khỏi cái ôm của Liên Thanh, cậu xoay người nhìn Liên Thanh, phát hiện tên không biết xấu hổ này quả nhiên không có mặc quần áo.
"Từ từ đã." Thời Niên ôn nhu nói, "Để tôi chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-thuc-thoi/1001890/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.