Chương trước
Chương sau
Editor: Lạc Y Y

Tô Nguyên vừa trở lại, mọi người có thể thấy phản ứng, trong nháy mắt đã có rất nhiều chương trình ném cành ô liu cho Tô Nguyên.

Nhưng điều làm Tô Nguyên kinh ngạc hơn đó là, một trong số đó có hợp tác với nhà họ Lục. Từ An định bỏ hợp tác này, nhưng không ngờ tới đã để Tô Nguyên nhìn thấy.

Tô Nguyên vẻ mặt bình tĩnh xem hợp đồng, nội dung cũng rất đơn giản, chính là làm đại ngôn cho sản phầm mới của nhà họ Lục, làm một hoạt động ngoại tuyến,, thù lao càng khỏi phải nói, còn nhiều hơn so với giá mà Tô Nguyên đưa ra trước đây.

Đương nhiên Tô Nguyên không để tâm đến điều này, điều cậu coi trọng là sản phẩm mới của nhà họ Lục, miếng dán ức chế Nano, so với vòng tay ức chế càng tiện lợi và nổi bậc hơn.

Trong năm năm qua, nhà họ Lục vẫn không có động thái gì lớn, để cho nhà họ Triệu độc chiếm thị trường, sự nhường nhịn thoái lui như vậy càng làm cho nhà họ Triệu trở nên kiêu ngạo và tự phụ, bắt đầu độc quyền các loại vòng tay ức chế khác, hiện giờ vòng tay ức chế dưới sự dẫn dắt của nhà họ Triệu, giá cả càng đắt đỏ hơn.

Nhưng có lẽ nhà họ Lục đã nhẫn nhịn đủ, đến lúc muốn phản kích rồi, sản phẩm mới là miếng dán ức chế Nano trong thời gian ngắn đã sục sôi trên toàn cầu, mặc dù hiện vật vẫn chưa ra mắt, nhưng mọi người đều bắt đầu mong chờ.

Vòng tay ức chế có thể ngăn rò rỉ pheromone ở một mức độ hạn chế, nhưng nếu bị ai đó điều khiển, nó vẫn dễ dàng bị mở ra, nhưng miếng dán Nano thì khác, nó được dán trực tiếp vào tuyến thể, chỉ dưới sự cho phép của bản thân thì mới có thể tự động rơi xuống.

Nếu có người muốn cưỡng chế gỡ bỏ, miếng dán ức chế Nano sẽ sinh ra pheromone cực mạnh có thể khiến người ta mất đi khả năng chiến đấu ngay lập tức, như vậy có thể bảo vệ cho Omega hiệu quả hơn, hơn nữa miếng dán ức chế Nano kháng nước, khi tắm, bơi, chơi dưới nước cũng không cần lo lắng.

Tin tức này vừa ra, tất cả Omega đều bắt đầu sục sôi, bọn họ đều mong chờ món đồ có thể làm thay đổi cuộc sống của bọn họ.

Mà Tô Nguyên vừa khéo rất cần món đồ này, có nó rồi Tô Tử An sẽ được như những đứa trẻ bình thường, không cần lo lắng pheromone của người khác ảnh hưởng tới nó.

"Từ ca, cái này trước mắt cứ nhận đi." Tô Nguyên nói: "Mấy ngày này An An nhờ cả vào anh, em không muốn để nhà họ Lục nhìn thấy An An, em sợ..."

"Anh hiểu mà." Từ An vỗ vai Tô Nguyên, "Em yên tâm làm việc, anh sẽ chăm sóc tốt cho An An giúp em."

Tô Nguyên nhìn Từ An với vẻ mặt cảm kích, mấy năm qua Từ An vẫn luôn giúp đỡ cậu không ít.

Sản phẩm mới vừa ra mắt đã có rất nhiều đơn đặt trước, Tô Nguyên cũng biết rõ bản thân rất khó có được miếng dán ức chế Nano giữa rất nhiều người, chỉ có thể bí quá hoá liều thông qua hợp tác mà giành lấy.

....

"Buổi ra mắt sản phẩm mới hôm nay rất quan trọng, hy vọng Tô tiên sinh nghiêm túc xem kịch bản, mấy thuật ngữ chuyên ngành này tuyệt đối đừng nói sai." Người phụ trách lần nữa thì thầm bên tai Tô Nguyên, hoạt động lần này rất lớn, cậu dùng 120% tinh thần, sợ rằng một khâu nào đó xảy ra sơ xót.

Tô Nguyên nghiêm túc gật đầu: "Yên tâm đi, tôi đã thuộc nhuần nhuyễn rồi, các người cũng đã chuẩn bị máy nhắc lời, không có vấn đề gì đâu."

"Vậy được, chuyên gia trang điểm qua đây dậm lại lớp trang điểm." Người phụ trách liếc nhìn điện thoại, "Vậy thầy Tô làm việc đi, tôi đi tiếp đón Lục tổng đây."

Nghe thấy lời này, Tô Nguyên lên tiếng ngăn lại, "Là Lục Cẩn sao?"

Người phụ trách: "Không phải, là Lục Du."

Dứt lời, người phụ trách vội vội vàng vàng rời đi, Tô Nguyên thở phào một hơi, tiếp sau đó điều chỉnh tốt trạng trái, tuy có hơi mất mát, nhưng càng thấy may mắn hơn, suy cho cùng Tô Nguyên cảm thấy bản thân không đủ khả năng để đối diện với Lục Cẩn.

Lúc Tô Nguyên tiến vào, fans cũng rất giữ thể diện mà cổ vũ cho cậu, ánh đèn sân khấu không ngừng nhấp nháy, Tô Nguyên ngay lập tức nở một nụ cười hoàn mỹ và gửi lời chào đến các bạn fans ở hiện trường.

Lục Du cũng tiến lên sân khấu, chỉ là không có nhiều tiếng hoan hô như vậy, khung cảnh có chút tĩnh lặng.

MC bắt đầu tiết mục, Tô Nguyên cũng đối đáp trôi chảy, dù là thuật ngữ chuyên ngành có khó nhằn tới đâu Tô Nguyên cũng có thể nói lưu loát không ngừng.

Sau khi hoạt động kết thúc, Tô Nguyên trở lại hậu trường, nhưng không ngờ chạm mặt người quen Hạ Tử Ninh, thế là vừa cười vừa chào hỏi với cậu ta.

Hạ Tử Ninh vẫn giống như trước đây, gặp được Tô Nguyên liền muốn xin chữ ký và ảnh chụp.

"Idol, cuối cùng cậu cũng trở lại rồi, cậu biết tôi đợi cậu bao lâu rồi không, lúc cậu rút khỏi giới giải trí tôi đã khóc rất lâu!" Hạ Tử Ninh nói với vẻ mặt cực kì ủy khuất.

Tô Nguyên: "Thật xin lỗi, khiến cậu buồn rồi."

Hạ Tử Ninh: "Không sao, không sao, cậu trở lại là tốt rồi!"

Lục Du thấy Hạ Tử Ninh chuyện trò vui vẻ như vậy, trong lòng nổi lên bong bóng Axit citric, không vui nói: "Tôi đưa cậu đến, vì sao cậu không hoan hô tôi ở dưới đài."

Hạ Tử Ninh: "Tiếng hoan hô của tôi chỉ dành cho Idol của tôi! Cậu tính là cái gì?"

"Hạ Tử Ninh!" Lục Du tỏ vẻ mình rất ghen tị!

"Được rồi, được rồi, về thưởng cho cậu món sườn xào chua ngọt nhé?" Hạ Tử Ninh lập tức trấn an nói, dù sao cũng là Lục Du dẫn mình tới xem Idol, chút phúc lợi này vẫn cần cho cậu ta.

Nhìn thấy Lục Du đến rồi, Tô Nguyên cũng muốn rời đi: "Hoạt động đã kết thúc, tôi về trước đây."

"Ừm, bái bai Idol, lần sau có cơ hội sẽ gặp lại!" Hạ Tử Ninh vẫy tay chào tạm biệt.

"Chúng ta cũng đi thôi, anh tôi vẫn đang đợi, Diệp Thi Ngữ chắc không săn sóc nổi cho anh ấy, chúng ta phải mau chóng trở lại." Lục Du vì để dắt Hạ Tử Ninh ra ngoài đã bán anh mình cho Diệp Thi Ngữ.

Nhưng Tô Nguyên nghe thấy lời này lại cho rằng Lục Cẩn và Diệp Thi Ngữ đang ở bên nhau, phút chốc đầu óc trống rỗng.

Cậu vẫn luôn nhắc nhở bản thân đừng nghĩ về anh nữa, nhưng cậu căn bản làm không được, nghe thấy anh ở bên người khác, lòng cậu vẫn sẽ đau.

Tô Nguyên ngồi vào trong xe, nhìn chiếc nhẫn mắc trên cần cổ mình, ở trong xe không một tiếng động.

Mà ở bên này Lục Cẩn bị Diệp Thi Ngữ làm phiền thì buồn bực vô cùng, trên cơ thể anh đầy kim tiêm, không thể tùy ý cử động, Diệp Thi Ngữ thì ở bên cạnh nói không ngừng.

Tiếng kêu của chim hoàng oanh ở bên tai Lục Cẩn quả thực là tra tấn, Lục Cẩn nghĩ, chờ Lục Du về, phải tẫn cho nó khóc gọi cha gọi mẹ!

"Diệp Thi Ngữ" Lục Cẩn nói: "Tôi con mẹ nó có vợ rồi, tại sao cô phải quấn lấy tôi! Có phải cô thích làm tiểu tam của người khác không?"

Diệp Thi Ngữ sững sờ chốc lát, sau đó điều chỉnh tốt biểu cảm của mình nói: "Dì nói không thừa nhận Tô Nguyên, hai người cũng không có tổ chức hôn lễ gì, huống chi hai người đã ly hôn rồi."

"Ai nói tôi ly hôn rồi, cô không thấy danh tính của tôi ở trên mạng để đã kết hôn sao?" Lục Cẩn cười nhạt: "Tôi ly hôn chỉ để cho người khác xem, vợ của ông đây cưng chiều còn không hết sao mà nỡ ly hôn, cô còn chút mặt mũi thì cách tôi xa chút, đừng ở đây làm tôi thấy ghê tởm!"

Lục Cẩn nghe Hạ Tử Ninh nói sức khỏe của mình đã ổn rồi, cũng quyết định không kìm nén nữa.

Diệp Thi Ngữ cũng không ngờ Lục Cẩn lại giả vờ ly hôn, trong phút chốc cả người đều không ổn, vội vàng đứng dậy đi tìm bà Lục thương lượng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.