Editor: Lạc Y Y
"Lục Cẩn, anh sao vậy!" Tô Nguyên hốt hoảng bật đèn lên, lo Lục Cẩn xảy ra chuyện gì.
Đèn vừa sáng, Tô Nguyên bị Lục Cẩn ôm chặt lấy, pheromone nồng đậm bao quanh Tô Nguyên, khiến hô hấp cậu trở nên dồn dập.
Lục Cẩn giống như một con chó săn ưỡn người ôm lấy xương quai xanh của Tô Nguyên không buông, dường như hai mắt đỏ lên: "Tiểu Nguyên Bảo, cho tôi pheromone của em có được không?"
Anh vừa nói vừa nắm lấy tay Tô Nguyên, tháo vòng ức chế của cậu ra.
Ngay lập tức hai luồng pheromone hòa quyện vào nhau, Tô Nguyên bắt đầu trở nên quên mình.
Lục Cẩn thấy Tô Nguyên như vậy, cười cười, dịu dàng hôn lên bờ môi cậu, không ngừng mút lấy thứ anh muốn từ trong miệng cậu.
Tô Nguyên cảm thấy mình giống như bị đuối nước, sắp bị Lục Cẩn hôn đến ngạt thở.
"Bé ngốc, dùng mũi thở đi." Lục Cẩn buông Tô Nguyên ra, anh thật sự sợ nếu mình hôn tiếp nữa, Tô Nguyên thật sự sẽ ngạt thở mà ngất xỉu mất.
Mặc dù đã buông miệng cậu ra, nhưng Lục Cẩn lại không ngừng tấn công cậu. Anh dời vị trí xuống xương quai xanh đẹp đẽ của cậu, hôn một cách si mê.
"Lục Cẩn, đừng... đừng như vậy..." Tô Nguyên hơi sợ, cậu không biết vì sao Lục Cẩn lại mất kiểm soát như vậy, sợ sẽ xảy ra chuyện gì đó khiến cả hai phải hối hận.
Thật ra Lục Cẩn anh muốn cứ như vậy ăn luôn Tô Nguyên, cùng lắm là nói do pheromone
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-sau-khi-ket-hon-toi-that-thom/3084149/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.