Editor: Lạc Y Y Triệu Tân Dương thấy lưu lượng trên mạng không tệ, kích động tìm Nguyễn Văn kể công, "Tiểu Văn, tôi đã tìm người tung tin lên mạng rồi, cậu chờ xem, tôi nhất định khiến Tô Nguyên thân bại danh liệt, không thể ở tiếp trong cái chương trình này." "Cảm ơn cậu, Triệu Tân Dương." Nguyễn Văn xem hot search trên điện thoại, này là cái gì, làm không đến nơi đến chốn, chi bằng mình thêm chút thông tin nữa. Nguyễn Văn né tránh mọi người, lẻn vào trong góc, lấy điện thoại liên hệ với người quản lý của mình. Tô Nguyên dựa theo âm vực để chia lời theo sở trường của mọi người, hát lên hết sức nhẹ nhàng. Liễu Cam trực tiếp ngồi dưới sàn không muốn nhúc nhích, Lương Nhâm Thần đưa nước cho cậu ta, "Đây là nước lê mà người quản lý của tôi nấu, uống vào rồi cổ họng sẽ dễ chịu hơn rất nhiều." "Cảm ơn." Liễu Cam nhận lấy nước lê, uống ừng ực. Đoàn Gia nhướng mày, như trêu đùa nói: "Lương Nhâm Thần cậu sao lại thiên vị như vậy nha, chỉ đưa cho một mình Liễu Cam uống, chẳng lẽ bọn tôi không phải chung đội với cậu sao!" "Đúng đó, đúng đó." Mấy người khác không ngừng hùa theo, Tô Nguyên cũng cười đi qua góp vui: "Hay là quan hệ giữa Liễu Cam và cậu không giống nhau? Cậu đang cư xử đặc biệt hửm ~" Lương Nhâm Thần nghe đến mặt đỏ lên, lắp ba lắp bắp nói: "Không... không phải vậy, Liễu Cam cậu ấy hôm qua giúp tôi tập đến rất khuya, tôi sợ cổ họng cậu ấy chịu không nổi mới..." Làm đến mức Lương Nhâm Thần không nói ra lời, cuối cùng vẫn là Liễu Cam ra mặt, vỗ đầu Đoàn Gia một cái, "Cậu đó? Thanh nhạc của cậu với Lương Nhâm Thần chẳng hơn bao nhiêu, còn muốn làm thầy người khác? Cậu xứng sao?" Nói xong liền kéo theo Lương Nhâm Thần ngồi xuống kế bên, Đoàn Gia cũng không tính xen vào, bèn tìm một chỗ chuẩn bị nghịch điện thoại. Không ngờ rằng mới vừa vào weibo, đã nhìn thấy hot search của Tô Nguyên, "Tô Nguyên, cậu mau qua đây xem." Tô Nguyên nghi hoặc đi đến. "Sốc, không ngờ show tuyển tú có thí sinh dụ dỗ Giang Thành!!" "Tin vỉa hè, thí sinh kia họ Tô." "Tô? Đừng nói là Tô Nguyên nữa nha?" "Tô Nguyên là ai?" "Chính là cái người hống hách kia đó, ăn hiếp Nguyễn Văn, một tên nghiệp dư, đúng thật là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga!" "Thương anh, Tô Nguyên con người này thật sự quá ghê gớm rồi, có cậu ta tôi sẽ không xem chương trình!" "Anh trai rút khỏi chương trình đi!" Tô Nguyên cũng cạn lời, cái này là vừa hống hách vừa dụ dỗ à, chẳng lẽ không nhìn ra có người ở phía sau chơi cậu sao. Có điều, trước mắt cũng chỉ có Tô Duệ sẽ có lòng trả thù cậu đi, nhưng nếu cậu ta có đầu óc cũng sẽ không dùng cách này đối phó với mình... Ồ, cũng chưa chắc, Tô Duệ sao có thể có đầu óc được. Nhưng Tô Duệ không hề ở trong chương trình này, cũng không biết Giang Thành, càng không biết quan hệ giữa mình và Giang Thành, vậy thì khả năng cao là người tung tin ở ngay trong chương trình. Nhân viên công tác với mình không hề có xung đột gì, có thể loại trừ, vậy thì chỉ có thể là thí sinh tham gia, tin hống hách được tung ra là Nguyễn Văn bị bắt nạt, nếu không phải cậu ta tự mình nói ra thì khó làm người ta nói mình như vậy, hơn nữa ban đầu cậu ta cũng thích Giang Thành, mình lại bảo Nguyễn Văn tránh xa Giang Thành, theo cách nghĩ này, rất khó biết được người đứng sau vu cáo hãm hại mình. Tuy không có chứng cứ, nhưng chín phần mười có thể xác định là Nguyễn Văn. "Mấy tin này là cái giống gì!" Liễu Cam xem xong hot search, hận không thể đập điện thoại, nhưng nghĩ lại lại rất xót, cưỡng chế thu tay về. "Cậu nóng vội thì có tác dụng gì?" Lương Nhâm Thần cau mày suy tư chốc lát, xoay người nói với Tô Nguyên: "Mấy cái acc PR này đúng là cái gì cũng dám nói, không bằng không chứng cũng không biết ngượng mà tung ra ngoài, không được, Tô Nguyên, chúng ta đi tìm Nguyễn Văn, bảo cậu ta giải thích rõ ràng với cộng đồng mạng."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]