[11] Thường Hành cuối cùng cũng được cắm vào 
"Tuân mệnh." Thường Hành lập tức đè lại bắp đùi cậu, dùng sức tách ra hai chân, lại cúi người thò lại gần mê luyến ngửi. 
Người Bạch Tiểu Đường sạch sẽ đến độ Thường Hành không nỡ chạm vào, chỉ lấy đầu ngón tay ôn ôn nhu nhu sờ, tưởng tượng đến Omega sắp dính đầy hơi thở của mình liền kích động không kềm chế được, xuống tay không có nặng nhẹ, xoa huyệt khẩu đến d*m thủy tràn lan mới nhớ tới ngẩng đầu nhìn Bạch Tiểu Đường. 
Bạch Tiểu Đường dùng một cánh tay miễn cưỡng che khuất mặt, ngực kịch liệt phập phồng cũng không lớn giọng rên rỉ, dấu răng ở môi chói mắt làm tim Alpha đột nhiên chững lại, thò lại gần kéo cánh tay Bạch Tiểu Đường ra hôn cậu, đầu lưỡi cũng không buông tha, ôm Omega trở mình. 
Bạch Tiểu Đường chật vật ngồi ở trên người Thường Hành, thở hồng hộc sờ huyệt khẩu ướt đẫm, không thể tin tưởng hít một hơi: "Sao lại...... Nhiều như vậy?" 
"Còn chưa đủ." Thường Hành kéo tay cậu đến bên môi liếm không hề cố kỵ, lại đỡ eo Bạch Tiểu Đường lấy dục căn nóng bỏng cọ xát huyệt khẩu. 
Omega cúi đầu ngơ ngẩn nhìn chằm chằm giữa hai chân mình, trơ mắt nhìn huyệt khẩu bởi vì dương v*t đụng vào mấp máy lên, lại phun ra nước sền sệt. Cậu nhìn nhìn mà cả người run run, lại không chịu nhận thua, cắn răng cầm dục căn của Alpha, đem thứ thô dài ấn ở huyệt khẩu. 
"Tiểu Đường......" giọng Thường Hành khàn khàn, "Em chưa được, mau buông tay." 
"Ai...... Ai nói tôi chưa được?" Bạch 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-quan-than/196616/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.