[33] Bạch Tiểu Đường muốn Alpha đỡ đi tiểu 
Lúc cách ngày Tết một tháng, Thường Hành đưa Bạch Tiểu Đường từ bệnh viện về nhà, miệng vết thương của Omega đã gần lành, trừ một vết sẹo xấu xí cái gì cũng không lưu lại. 
Thường Hành lái xe cực chậm, Bạch Tiểu Đường nằm trên đầu gối hắn ngủ gà ngủ gật, vẫn không nói chuyện với Alpha, chỉ dính người đến lợi hại, cả ngày chui trong lòng Thường Hành, chân không thích chạm đất, lúc lên xe cũng không chịu ngồi ghế lái phụ. Thường Hành đổi mấy tư thế, cuối cùng ấn đầu cậu trên đùi, Omega mới an ổn. 
"Tiểu Đường, chúng ta sắp về đến nhà rồi." Thường Hành không về chủ trạch, về nhà ở sườn núi của họ trước. 
Bạch Tiểu Đường đứng dậy tựa vào cửa sổ nhìn ra bên ngoài, trong mắt tựa hồ dâng lên ánh sáng lấp lánh, xuống xe siết góc áo Thường Hành nhắm mắt theo đuôi xuyên qua vườn hoa được tu bổ tỉ mỉ, lúc đi đến trước cửa không tự chủ được dừng bước. 
Mấy con chim sẻ bay qua nền tuyết, cánh chim nho nhỏ giây lát đã bị gió tuyết bao trùm. 
"Nhớ không?" Thường Hành ngồi xổm xuống sờ sờ mặt cậu. 
Omega lại đột nhiên hất tay Thường Hành ra, chạy đến phòng khách nhón chân xem ảnh chụp chung của họ, lại duỗi tay run rẩy sờ, ủy khuất nỉ non: "Thường Hành......" 
Thường Hành ba bước cũng thành hai bước tiến lên, ôm cậu vào trong ngực an ủi: "Anh ở đây." 
Bạch Tiểu Đường như là nghe không thấy lời Alpha nói, dán mặt đẫm nước mắt lên ảnh chụp khụt khịt. 
Thường Hành thở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-quan-than/1356331/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.