Ngôn Dật bị chấn động đến mức hai mắt tối sầm, gò má kề sát trên lồng ngực Lục Thượng Cẩm, tin tức tố hoa thủy tiên tràn vào khoang mũi và tuyến thể. 
"Lục Thượng Cẩm?" Ngôn Dật tự lẩm bẩm nói nhỏ danh xưng này. 
"Là anh, anh ở đây." Lục Thượng Cẩm nắm chặt Scout, giang rộng tay bao bọc cậu trong vòng ôm của hắn, chỗng đỡ sỏi đá và vụn thủy tinh ngồi dậy. 
"Không sao chứ?" Lục Thượng Cẩm đưa tay đỡ sau cổ Ngôn Dật, kiểm tra từ trên xuống dưới một lần, xác nhận không có thương tích ở đâu mới thở phào nhẹ nhõm. 
Nhìn thấy bàn tay thấm đầy máu và bụi bẩn vuốt trên gương mặt mình, Ngôn Dật hơi giật mình. 
Lòng bàn tay của Alpha này cũng có những vết sẹo cũ, khi nó chạm lên da thịt, cậu bỗng nghe thấy trái tim đập thình thịch. 
Ngôn Dật thoáng liếc qua mạn sườn của Alpha, nơi đó đang chảy máu, thấm ướt một mảng. 
Không biết tại sao, một ngọn lửa ác độc như có như không chợt dấy lên trong lòng. 
Cậu đoạt lấy AK47 của Lục Thượng Cẩm đang đeo trên người, thuần thục chuyển qua tay mình, một tay cầm súng thoát li khỏi hắn, bàn tay trắng ngần còn lại chìa ra trước mặt Lục Thượng Cẩm. 
Lục Thượng Cẩm thụ sủng nhược kinh, nhẹ nhàng nắm chặt tay cậu đứng lên. 
Hắn vốn tưởng rằng Ngôn Dật không còn muốn nắm tay hắn nữa. 
Ngôn Dật cúi đầu kiểm tra băng đạn, nâng mắt quét về phía Lục Thượng Cẩm: "Đạn?" 
"..." Lục Thượng Cẩm tìm kiếm trong túi lót áo khoác âu phục, đưa ra hai băng đạn cho cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-quan-su-cup-tai/1168494/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.