Edit: @nynuvola (wp) 
Cửa phòng ngủ nhẹ nhàng mở ra, Ngôn Dật đạp trên thảm sàn đứng ngay cửa, áo ngủ che kín, kinh ngạc nhìn hai người bọn họ. 
Omega nhện con ngừng khóc, nghẹn ngào nhìn Ngôn Dật. 
Ngơ ngác giây lát, đoạn nhõng nhẽo đứa hai cánh tay nhỏ về phía cậu. 
Ngôn Dật mở to mắt, do dự ôm lấy đứa nhóc từ trong lòng của Thiệu Văn Cảnh. 
"Thỏ Thỏ." Thiệu Văn Trì vòng tay qua cổ Ngôn Dật, dùng khuôn mặt non mềm mọng sữa của mình cọ vào cổ cậu. 
Đôi mắt vô hồn của Ngôn Dật chậm rãi thu lại, vỗ lưng bảo bối trong lồng ngực, từ tốn thả ra tin tức tố trấn an, nhẹ giọng dỗ dành an ủi: "Đừng khóc." 
"Ừm." Thiệu Văn Trì ngoan ngoãn mím môi, gương mặt trắng nõn sưng lên, nhỏ giọng giải thích cho Ngôn Dật, "Anh trai em không xấu đâu, bình thường anh ấy sẽ không bắt nạt người khác, cho nên anh không cần sợ." 
Thiệu Văn Cảnh chau mày cười khẽ, khoanh tay dựa người vào cạnh cửa: "Hì, đó là điều dĩ nhiên. Em phải nhớ tôi là người tốt đấy." 
Văn Trì thiếu gia đột nhiên đến đây, đầu bếp lại làm thêm vài món thức ăn. Thiệu Văn Cảnh dặn dò vệ sĩ ra bên ngoài trang viên tẩy sạch sẽ những vết tích mà tin tức tố để lại, không để Lục Thượng Cẩm có cơ hội lợi dụng. 
Sắp xếp xong xuôi, Thiệu Văn Cảnh quay trở lại liền trông thấy Ngôn Dật mang theo Văn Trì ngồi trước bàn ăn, Văn Trì ngoan ngoãn cầm muỗng sứ nhỏ ăn cơm, Ngôn Dật lột một con tôm, bẻ thành hai đoạn đặt vào chén 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-quan-su-cup-tai/1168491/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.