Edit: nynuvola (wp) 
Lục Thượng Cẩm ném điện thoại di động sang bên, đi đến ban công, cúi người vuốt ve cái đuôi thỏ trên mông Ngôn Dật. 
"Ahh!" Ngôn Dật che cái mông, kéo lưng quần cao thêm một chút để che đuôi, cậu đỏ mặt ngồi xổm dưới đất. 
"Mấy ngày rồi chưa lau sàn, em đừng ngồi lên đó." Lục Thượng Cẩm đứng thẳng người, dựa vào cửa sổ sát đất. 
Ngôn Dật cầm lên một hộp cỏ khô Timothy, cụp mắt nhẹ giọng hỏi: "Cái này là cho em hả?" 
Lục Thượng Cẩm nhớ lại, trước đây mỗi lần mang quà về cho Ngôn Dật, đều chỉ vì muốn nhìn thấy dáng vẻ này của cậu, vừa cảm động lại ngượng ngùng, trên mặt tuy rằng bình tĩnh ôn hòa, nhưng nội tâm đã nhảy nhót không yên từ lâu. 
Sự bực dọc trong lòng hắn dần dần biến mất. 
"Còn không phải sao? Trong nhà này chỉ nuôi một con thỏ ăn cỏ mà thôi." Hắn giơ tay xoa đầu cậu, "Ngủ cả quãng đường, đi ăn chút gì đó đi." 
"Để em làm." Ngôn Dật thả hộp cỏ khô xuống, "Anh lên lầu ngủ một lát đi, cả ngày hôm qua anh đã lái xe rồi" 
Lục Thượng Cẩm bỗng nhiên tiến đến ôm chầm cậu từ phía sau, kéo cậu vào trong lồng ngực mình, hắn cúi đầu nắn bóp lỗ tai lông mềm mại: "Tí nữa đi đầy tháng một bé con, em sẽ thích nó lắm." 
Tin tức tố mùi kẹo sữa quen thuộc này khiến hắn an tâm phần nào. 
Chỉ cần xác định Ngôn Dật trở về bên cạnh, tâm trạng đứng đống lửa ngồi đống rơm của Lục Thượng Cẩm dần dần bình tĩnh trở lại, những nôn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-quan-su-cup-tai/1168482/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.