Edit: @nynuvola(wp) 
Hạ Kính Thiên ngồi ngoài phòng ngủ của Ngôn Dật, đặt tay lên cửa, gần như cảm nhận được sự run rẩy của thỏ nhỏ sau cánh cửa ấy. 
Chỉ là cố gắng kiên cường chống đỡ không làm ra vẻ thất thố trước mặt y mà thôi. 
Hạ Kính Thiên cũng dựa lưng vào cửa, đẩy chiếc điện thoại rơi ngoài sảnh lúc nãy qua khe hở, y chống tay ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào chiếc đèn chùm hình bông hoa, một con côn trùng nhỏ đang bay lơ lửng lọt vào tầm mắt, y nhẹ giọng hỏi cậu: 
"Này, rốt cuộc là anh thích trẻ con, hay là thích con của Lục Thượng Cẩm vậy?" 
Ngôn Dật im lặng thật lâu. 
Hạ Kính Thiên đợi mãi nhưng không nhận được đáp án, cánh cửa từ từ thả lỏng, cái bóng in trên đó đã rời đi. 
Y cũng đứng dậy, ngồi trên ghế sô pha ngoài sảnh lớn, nhìn vào màn hình điện thoại, bức ảnh chụp trên màn hình khóa đã được thay bằng ba cuống hoa hồng bị Ngôn Dật nhai rụi trước đó. 
Y mở bản đồ tìm kiếm bệnh viện phụ sản trung ương địa phương gần đây nhất. 
Tiểu thiếu gia của Cửu An Hồng Diệp vốn không biết cách chăm sóc người khác, sau khi gặp phải Ngôn Dật phải tự học mọi thứ. 
—— 
Cố Vị ngồi trên chiếc xích đu lầu hai trong khu vườn, ngước mắt ngắm sao, cách cửa sổ phòng ngủ đang mở toang nhìn thấy Ngôn Dật nằm trên giường, nghiêng người ôm gối, bộ dáng tiều tụy gầy mòn, đôi mắt đã ướt đẫm nước chảy xuống gối mềm. 
Anh ta đi đến dựa vào cửa sổ, kéo tấm rèm, thay cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-quan-su-cup-tai/1168476/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.