Vừa mới thái độ mọi người vẫn còn đặt trên Tạ Thế Hữu, bây giờ sắc mặt ai cũng đại biến.
"Đi bệnh viện kiểm tra qua chưa? Thân thể Diễn Diễn thế nào? Đứa nhỏ ra sao?"
Người trong nhà vây quanh Tạ Thư Diễn và Hạ Phỉ hỏi lung tung này kia, Hạ Phỉ đều kiên nhẫn trả lời thẳng cho đến khi bà nội kéo Tạ Thư Diễn lên ghế sofa và ngồi xuống. Hạ Phỉ mới đưa mắt liếc qua Tạ Thế Hữu đang đứng sang một bên.
Hai người bọn họ một trước một sau đi vào bếp, Hạ Phỉ đứng bên cạnh bồn nước nói ra "Nghe nói anh mua san hô?"
Hạ Phỉ đều có thể bắt gặp ánh mắt kinh ngạc của Tạ Thế Hữu, phản ứng này dường như là hắn ta biết ưu và nhược điểm của việc mua bán san hô và hắn ta biết rằng mình đang vi phạm pháp luật.
Hạ Phỉ uống một ngụm nước, "Hai ngày trước anh mua nó từ một người tên là Lão Chu ở tiệm cơm xx. Anh nghĩ là tự mình nộp lên đầu thú? Hay là đợi cảnh sát đến bắt?"
"Mày..." Tạ Thế Hữu chỉ vào Hạ Phỉ, đầu ngón tay đều run lên.
Hạ Phỉ đẩy tay Tạ Thế Hữu ra, đem cốc nước đặt vào tay hắn. "Anh họ, tôi không đánh anh. Anh phải cùng mấy người ông nội nói cho rõ ràng. Còn chuyện của gia đình tôi, sau này cũng đừng có nói hươu nói vượn nữa. "
Tay Hạ Phỉ đặt trên vai Tạ Thế Hữu, mỗi lần vỗ lại tăng thêm lực đạo, "Tôi đi ra ngoài trước."
Bữa cơm này nhìn thì mặt mày hớn hở nhưng Hạ Phỉ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-phuc-hon/750516/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.