Người ngủ thì như chết, Hạ Phỉ cũng không thể nào quy củ, dán chặt vào sau lưng của omega, cánh tay khoác lên eo, bàn tay lớn che phần bụng omega của mình.
Không phải Tạ Thư Diễn sáng sớm đánh thức Hạ Phỉ, mà là có điện thoại làm phiền. Hắn không kiên nhẫn mà liếc mắt nhìn người gọi, trong đầu một mảnh hỗn độn, có là Thiên Vương thì lão tử cũng không muốn nhận, thuận tay cúp điện thoại. Người trong ngực mẫn cảm xê xê dịch dịch.
Hạ Phỉ lập tức thanh tỉnh, hắn nhẹ tay nhẹ chân đặt điện thoại lại tủ đầu giường, cúi đầu nhìn khuôn mặt đang say ngủ của Tạ Thư Diễn, hắn không nghĩ tớ Tạ Thư Diễn không một cước đá hắn đã đành, ngờ Tạ Thuần không đá cậu không nói, cái này, một chút định tỉnh dậy cũng không có.
Tạ Thư Diễn làm việc và nghỉ ngơi rất quy củ, mặc dù là cuối tuần, em ấy cũng sẽ sớm rời giường để làm chính sự, Hạ Phỉ rất ít khi được chứng kiến một bộ dạng ngủ không phòng bị của Tạ Thư Diễn thế này.
Người trong lòng hai tay cầm chặt lấy ga giường, dụi trán vào gối tựa như sắp tỉnh lại, Hạ Phỉ ngừng thở chờ đợi, Tạ Thư Diễn nhăn nhó một hồi, đổi tư thế tiến vào trong ổ ngực của hắn.
Hạ Phỉ ôm lấy đầu Tạ Thư Diễn, dùng bàn tay lớn vén vén tóc mái trước trán lên, ngón tay cái vòng vòng trên cái trán nhẵn nhụi, trong nội tâm thầm nói, thầy Tạ cũng có thể quá tra tấn người rồi.
Vào buổi sáng sớm như này, hắn dầu gì cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-phuc-hon/750484/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.