*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tạ Thư Diễn bị nụ hôn vội vàng làm không kịp chuẩn bị, thẳng đến khi trên môi có chút đau, mới nhớ là phải đẩy Hạ Phỉ ra, đáng tiếc là dù đẩy mạnh như thế nào, lại còn có mùi pheromone quanh quẩn, anh cũng không phải là đối thủ của alpha.
Không đến nơi đến chốn giãy dụa, lại bị Hạ Phỉ dễ dàng túm được, bàn tay Hạ Phỉ lớn, đem cả hai cổ tay Tạ Thư Diễn nắm thành một khối, tay còn lại vuốt ve thắt lưng của anh, đem người gắt gao chèn ép ở góc hẻo lánh.
Màn biểu diễn ở góc quán bar dù ấn tượng đến đâu cũng không thu hút được sự chú ý của người bên ngoài. Hành động tấn công của Hạ Phỉ ngày càng trở nên khó kiểm soát. Hắn đắc ý vênh váo, cũng quên mất phải đúng mực, cạy mở đôi môi đang mím chặt của Tạ Thư Diễn, hắn cuốn lấy chiếc lưỡi đang co lại tùy ý cướp đoạt.
Đầu lưỡi tê dại làm cho Tạ Thư Diễn phát ra tiếng kêu như cầu xin tha thứ, "Ưm..."
Nó giống như móng vuốt của một con mèo sữa dẫm lên trái tim Hạ Phỉ, thần chí không rõ, phần gáy Hạ Phỉ run lên, khó có thể tin mà buông ra Tạ Thư Diễn.
Tạ Thư Diễn đeo kính, tròng kính được phủ một tầng sương mù, cho dù vậy, Hạ Phỉ vẫn nhìn thấy hai mắt đỏ bừng của anh.
Mùi thơm của hoa Quỳnh như bung nở về đêm, hương vị quả thực như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-phuc-hon/750479/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.