Sau khi Đường Trụ về nhà được 5 phút, Tạ Thời Tân cũng trở về. 
Đường Trụ ngồi cuộn tròn trên sô pha, cầm di động trong tay, nghe được tiếng động từ bên cửa, lập tức gửi tin nhắn cho người bên kia, lon ton chạy ra cửa đón người. 
“Về rồi à?” Đường Trụ nói. 
Tạ Thời Tân ừ một tiếng. 
Tạ Thời Tân đang đổi giày, Đường Trụ ở bên cạnh nhìn. 
Trải qua hôm nay, Đường Trụ sinh ra hai loại cảm xúc với Tạ Thời Tân, một loại là xin lỗi, một loại là biết ơn. 
Cho nên đợi khi Tạ Thời Tân thay dép lê xong rồi, Đường Trụ nghiêm trang đứng thẳng, nói: “Tạ tổng, tôi muốn nói lời xin lỗi với ngài, tôi thật sự không biết tối đó đã nhận sai người, tôi biết đây không phải là cái cớ để chối bỏ, nhưng mà, thật sự xin lỗi.” 
Tạ Thời Tân bắt lấy từ quan trọng trong đoạn lời nói này: “Tạ tổng?” 
Sau đó Tạ Thời Tân không nói nữa. 
Đường Trụ ngẩng đầu nhìn Tạ Thời Tân, khó hiểu: “Sao vậy ạ?” 
Tạ Thời Tân không thích Đường Trụ gọi mình như vậy, nhưng không nói được tại sao lại không thích. 
“Không có gì, đều qua rồi.” Tạ Thời Tân vẫn mang thái độ không thèm để ý như lúc sáng, sau đó anh nói: “Di động của em vẫn luôn sáng lên.” 
Đường Trụ cúi đầu xem, là Hà Nhạc Nguyên gửi tin nhắn cho cậu. 
Cậu vội nhìn thoáng qua tin nhắn mới nhất, cười cười, sau đó bỏ di động vào túi, trước không để ý đến anh ấy đã. 
“Bạn bè sao?” Tạ Thời Tân hỏi. 
Đường Trụ hỏi lại: “Bạn bè gì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-nhat-duoc-mot-chang-a/1124488/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.