Khi Đường Trụ tiêm mũi thuốc ức chế thứ ba, Tạ Thời Tân mới trở về. 
Người đàn ông mặc một cái áo khoác đen, bóng dáng cao lớn đứng ở cửa, chặn hết ánh sáng đèn từ ngoài phòng khách chiếu vào phòng. 
Đường Trụ hoài nghi bản thân có phải đã sinh ra ảo giác rồi không, giống như một giây trước cậu vừa cúp điện thoại của Tạ Thời Tân, không hiểu sao lại nhanh như thế, Tạ Thời Tân đã xuất hiện rồi. 
Nhưng Đường Trụ không thể phủ nhận rằng khi Tạ Thời Tân xuất hiện, mang đến cho cậu một cảm giác an toàn mãnh liệt, thân thể vốn không khỏe cũng thoải mái hơn rất nhiều. 
“Thật xin lỗi,” tay Đường Trụ nắm chặt ga trải giường, rất khó chịu: “Chưa được anh đồng ý đã vào phòng của anh.” 
Lúc này dưới thân Đường Trụ chính là giường của Tạ Thời Tân. 
Không chỉ như thế, cậu còn lấy quần áo của Tạ Thời Tân treo trên giá áo xuống, mặc lên trên người. 
Mùi của Tạ Thời Tân còn vương trên quần áo quá dễ ngửi, giúp cậu giảm bớt đau đớn trong chốc lát. 
Đường Trụ không có mở đèn phòng Tạ Thời Tân, không biết là khó chấp nhận hay mở không kịp, hay là nghĩ rằng không cần thiết. Lúc này đây, ánh sáng trong phòng ngủ đều nhờ ánh đèn phòng khách hắt vào, duy trì độ sáng. 
Tạ Thời Tân cau mày đi về phía giường bên kia, anh nhìn đến thân thể gầy gò nhỏ bé của Đường Trụ cuộn tròn trong bộ quần áo của anh, người còn uốn éo nhẹ nhàng thở dốc. Cơ thể Tạ Thời Tân không khỏi có hơi xao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-nhat-duoc-mot-chang-a/1124477/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.