Ngôn Đỉnh nhìn đồng hồ đeo tay, trong lòng tự nhủ bây giờ ở nước Mỹ đã là ban ngày, anh gọi điện thoại đến chắc là sẽ không làm phiền tới Thẩm Thượng.
Điện thoại không có ai nhận, gọi video, giọng nói đều là không có người đáp lại, liền gọi điện thoại cho anh cả của Thẩm Thượng, điện thoại vẫn cứ luôn nhắc nhở đang bị bận. Ngôn Đỉnh lòng nóng như lửa đốt, an ủi ở trong lòng chắc có lẽ là Thẩm Thượng đang làm kiểm tra, lại nóng nảy dự định đi chuyến bay gần nhất đến nước Mỹ.
Đi suốt cả đêm, dự cảm bất thường khiêu chiến dây thần kinh của anh, anh cần dùng ý chí vô cùng lớn mới có thể làm yên lặng nhịp tim đang đập loạn cào cào của anh, trên đường đi anh suy nghĩ lung tung, hận không thể có một cánh cửa thần kỳ để anh có thể lập tức đến trước mặt của Thẩm Thượng.
Vừa xuống máy bay, điện thoại lại gọi tới.
“Là Thẩm Yến, giọng nói của anh ta khô khóc khàn khàn, mặc dù là đã chè giấu rất tinh tế, nhưng mà vẫn bị Ngôn Đỉnh cảm nhận được một tia bi a cực kỳ to lớn: “Tiểu Ngôn, có chuyện gì vậy? Sao lại gọi điện thoại cho tôi?”
Ngôn Đỉnh điều chỉnh lại tâm trạng của mình: “Tôi gọi điện thoại cho Thẩm Thượng, cậu ấy không nhận, tôi rất lo lắng.”
“Lúc nãy Thượng, vẫn đang làm kiểm tra, không có chuyện gì đâu, cậu cứ yên tâm đi, đừng có suy nghĩ lung tung, bác sĩ Victor đã nói sau khi trị liệu cần được tĩnh dưỡng, cậu đừng gọi điện thoại tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-my-thu-bi-danh-dau/750778/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.