Chương trước
Chương sau
Hôm nay, Thẩm Thượng đặc biệt sửa soạn một phen, trước kia khinh thường trang điểm, hiện nay cũng giống như ‘gái’ khôn cố gắng trưng diện, đón tiếp khách của mình.
Ngôn Đỉnh khoanh tay trước ngựa dựa vào mép cửa, kiên nhẫn đợi Thẩm Thượng chọn quần áo, có lúc còn đưa ra ý kiến nên mặc như nào cho phù hợp, từ trong ra ngoài, đều có sức cám dỗ chết người.
“Xong rồi.” Thẩm Thượng ngại ngùng đứng ở trước giương, nhìn mình trong gương phóng khoáng nhưng sắc mặt lại hơi trắng, quả thật gầy đi không ít, cũng hốc hác già đi không ít, đều nói kim chủ thích thiếu niên trẻ trung xinh đẹp, không biết bản thân còn có thể đi theo Ngôn Đỉnh mấy năm nữa?
Ngôn Đỉnh đánh giá Thẩm Thượng từ trên xuống dưới, ánh mắt nóng bỏng: “Mặc đồ thoải mái ngược lại trẻ hơn tôi.”
Thẩm Thượng xấu hổ mỉm cười: “Tôi sẽ cố gắng bảo dưỡng.”
“Ừm, cậu nếu như già đi, tôi chắc chắn sẽ đổi một món đồ chơi mới.” Ngôn Đỉnh huýt sáo: “Đi.”
Thẩm Thượng cất bước nhỏ đi theo, trịnh trọng nhấn mạnh: “Tôi sẽ bảo dưỡng.”
Ngôn Đỉnh quay lưng với Thẩm Thượng, căn bản không nhìn thấy biểu cảm sốt sắng của người ta, sau đó đột nhiên xoay người, mặt mày ngưng trọng, nhìn Thẩm Thượng đầy thâm ý: “Cậu trước đây chưa từng đi theo người đàn ông khác nhỉ?”Thẩm Thượng trả lời không chút do dự: “Không có.”
Ngôn Đỉnh lúc này mày giãn mắt cười, hôn Thẩm Thượng xem như phần thưởng: “Nói như vậy, tôi là người đàn ông đầu tiên của cậu.”
“Phải.” Thẩm Thượng đau đầu.
Ngôn Đỉnh nhéo má của Thẩm Thượng, cười trêu nói: “Thật sao? Dám lừa tôi, tôi sẽ khiến cậu sống không yên đâu.”
Thẩm Thượng thở dài, Ngôn Đỉnh ở trên thương trường sát phạt quả quyết, thủ đoạn cao minh tàn độc, nhưng ở phương diện tình cảm, rất nhiều lúc đều biểu hiện ra kiểu vô cùng trẻ con, giống như đứa trẻ tranh kẹo, cướp trên tay còn không đủ, cứ phải diễu võ giương oai tuyên cáo thành tích của mình.
Tuy nhiên quá khứ của bản thân thì phải làm sao? Thản nhiên chấp nhận trăm ngàn cái tốt mà Hà Hiên dành cho mình, tùy ý bộc lộ cảm xúc của bản thân, cuối cùng... dày vò tới người đến không còn... là cậu hại chết Hà Hiên, cậu là hung thủ! Cậu là hung thủ, không dám xuống địa ngục đi thỉnh tội, chỉ đành ở lại nhân gian đền tội.
Thẩm Thượng không cứu rỗi được mình, cậu lật người ở trong núi đao biển lửa, mất ngủ nhiều đêm, chỉ có thể ở lại bên cạnh Ngôn Đỉnh, bị anh chà đạp, bị anh hành hạ, nghe nhịp tim trầm ổn có lực của anh, linh hồn đau đớn mới có thể có được an ủi và tĩnh lặng.
Ngôn Đỉnh vẫn là mang Thẩm Thượng đi khu vui chơi, hai người giống như cặp tình nhân thật sự, ngọt ngào mà thân mật, vui vẻ tới mứ khiến người ta bỏ qua sự u sầu, như thể cái gì cũng chưa từng xảy ra.
Sẩm tối, Thẩm Thượng muốn về nhà, nấu một bữa ngon cho Ngôn Đỉnh, Ngôn Đỉnh lại nói không vội, anh đã đặt phòng bao, đã nó tổ chức sinh nhật bù, sao có thể không có bánh và bữa tiệc sinh nhật được chứ?
Thẩm Thượng thích yên tĩnh, lại không muốn từ chối ý tốt của Ngôn Đỉnh, chỉ đành gật đầu lên xe.
Trong phòng bao, các khách khứa đều tới rồi, chỉ là Ngôn Đỉnh dẫn Thẩm Thượng chân trước vừa bước vào phòng bao, chân sau có người đàn ông ăn mặc khoa trương bóng bẩy bước vào, người đàn ông có mái tóc vàng kim chói mắt, trên cổ đeo sợi dây chuyền lông vũ của Yamamoto Yoji, mang phong cách hip họp, trông rất khoa trương bắt mắt.
Thẩm Thượng nhíu mày, cậu ngửi được mùi nước hoa gay mũi trên người người đó, cùng pheromone của alpha có tính công kích, người tới không tốt lành gì.
“Yo, cậu Ngôn!” Người đó ôm một cô gái dáng người thướt tha, cô gái phù nhiêu màu mỡ, trang điểm đậm đôi đỏ chót, nhìn trông rất là phong tình vạn chủng: “Tiểu Thu, chào hỏi cậu Ngôn.”
Cô gái đó lắc mông, ngọt ngào gọi một tiếng: “Cậu Ngôn.”
“Vương Hoàng, phẩm vị của cậu vẫn là tệ như vậy.” Ngôn Đỉnh nói, không có chào hỏi bọn họ, ngược lại ôm Thẩm Thượng tới ngồi cạnh Hứa Hạo, ở đây còn có một thiếu niên có gương mặt búp bê, Ngôn Đỉnh biết, cậu ta là người tình mà Hứa Hạo bao nuôi, nghe nói là một sinh viên rất giỏi.
Vương Hoàng không mời tự tới, ôm lấy cô gái phong tình vạn chủng đó không khách sáo mà ngồi xuống.
“Phẩm vị của anh ngược lại không thay đổi, vẫn là thích loại dẹo dẹo này.” Vương Hoàng nhìn sang Thẩm Thượng.
Mùi trong không khí đột nhiên xảy ra thay đổi, Vương Hoàng không lộ dấu vết phóng thích pheromone mang tính áp bức, không có omega nào có thể kháng cự pheromone cường thế bá đạo của alpha được, dây thần kinh trong cơ thể bọn họ sẽ ngay lập tức tác động thẳng tới đại não, khiến bọn họ thần phục dưới sự khống chế của alpha cường đại.
Người tình nhỏ mà Hứa Hạo dẫn tới rất lãnh đạm, sáng nay cậu ta vừa mây mưa với Hứa Hạo, cho dù không có được đánh dấu hoàn toàn, nhưng dựa vào pheromone sót lại, đủ để an ủi cậu ta.
Thẩm Thượng thì không may mắn như vậy, một tháng này, Ngôn Đỉnh như đang âm mưu điều gì đó, anh có thể cùng Thẩm Thượng làm tình điên cuồng, chỉ là không chịu cắn rách tuyến thể sau gáy của Thẩm Thượng, đánh dấu cậu, dẫn tới pheromone alpha còn sót lại trong tuyến thể của Thẩm Thượng đã ít lại càng ít, không đủ truyền tới trung khu, giúp cậu kháng cự sự ác ý của Vương Hoàng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.