“Vẫn chưa tỉnh?”
“Chưa.”
Không khí khô thoáng, ánh nắng tươi sáng, trong phòng yên tĩnh không tiếng động, chỉ có Chúc Diệu Uyên canh giữ trước giường, đuổi Trương Thông đến thăm đi, cầm tăm bông thấm ướt môi Chung Văn Nhiễm.
Đây là ngày thứ ba Chung Văn Nhiễm hôn mê.
Động tác của hắn hết sức tỉ mỉ trang trọng, giống như cả trời đất này chỉ còn lại một chuyện cần hắn phải làm vậy, chính môi hắn đẫ khô nứt ra máu nhưng hắn lại chẳng cảm thấy gì, mắt cứ dừng lại trên lông mi Chung Văn Nhiễm đếm một lần lại một lần.
Bởi vì Viên Bách Xuyên, hắn không thể đưa Chung Văn Nhiễm vào bệnh viện, chỉ có thể tạm thời sắp xếp cho anh ở nhà, mua chuộc mấy bác sĩ tư nhân đến khám, còn mua dụng cụ chữa bệnh cao cấp trong bệnh viện.
Cái đêm Chung Văn Nhiễm hôn mê ấy, hắn đã muốn giết chết Đan Văn Thịnh, nhưng Chung Văn Nhiễm còn đang hôn mê, phẫu thuật là hắn làm, không ai hiểu rõ tình hình cụ thể hơn hắn nên đành tạm thời kiềm chế sát tâm xuống.
Nhưng đã ba ngày rồi, sụp đổ cũng đã sụp đổ, phát điên cũng đã phát điên, Chung Văn Nhiễm vẫn cứ không tỉnh lại.
Mấy lần hắn hận không thể van cầu Chung Văn Nhiễm xin đừng hành hạ hắn nữa, hãy cho hắn được thống khoái, ba ngày nay mỗi một phút một giây với hắn mà nói tựa như lăng trì, rút cạn toàn bộ sức sống của hắn.
Lại có người tới gõ cửa, hắn nghiêng đầu, tử khí nặng nề nói: “Vào.”
Đẩy cửa vào chính là Trình Oánh, mấy ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-hon-nhan-thu-hai/579078/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.