Mùa hè là quãng thời gian ăn bám của những sinh vật lười đến cùng cực. Mà đã lười biếng ở nhà thì thường sẽ sinh sự gây chuyện với nhau. Lão Bát không thèm ôm ấp lão Cửu nữa mà vòi vĩnh lão Nhị xay đá bào, lão Thất cảm thông mà vỗ vai lão Cửu, vì cô cũng chẳng được ôm bảo bối của mình.
Cả đám vật vờ nằm chết trong phòng máy lạnh thì cửa bị bật tung ra, lão Ngũ hào hứng phe phẩy tờ giấy, vui mừng đến quên cả oi bức, hét lớn vang vọng khắp nhà “Anh chị ơi!! Cả nhà ơi!! Điềm đậu phỏng vấn rồi!!!!”.
“Đậu rồi?! Thật là đậu rồi?!”
“Cái công ty nổi nổi chuyên tổ chức event đó hả?!”
“Thiệt sao?! Chúc mừng cưng!!!”
Lão Ngũ đáng thương bị đám anh chị và lũ cháu đè ngã ra sàn, tờ giấy cầm trên tay cũng bị cướp đi mất. Tuyến lệ hoạt động, lão Ngũ oà khóc vì bị đè muốn ngộp thở.
Lão Thất dở khóc dở cười ôm ôm anh trai, xoa xoa lưng dỗ dành “ôi ngoan ngoan, lão Ngũ giỏi quá! Tối nay chúng ta đặt bàn ở nhà hàng ăn mừng nhé!”. Lão Ngũ lau lau nước mắt, gật gật đồng ý cùng cả nhà, dẫu gì cũng lâu rồi cậu không được đi làm, thật nhớ các chương trình a…
Lão Nhị nhìn tên công ty, khẽ liếc sang lão Đại đang cười cười hưởng thụ lây niềm vui của em mình, lão Nhị huýt sáo, lão Đại nhìn qua.
Khẩu hình “cái card visit cũ”.
Lão Đại cau mày, lục trong ví vài ba cái card, thảy cho lão Nhị. Lão Nhị tìm ra được một cái card đơn giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-he-liet-dinh/750782/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.