Sáng sớm tinh mơ, Quý Nhiêu say rượu tỉnh lại, với tay qua tủ đầu giường cầm điện thoại lên xem giờ, đã là 11 giờ rồi.
Diệp Hoài Ninh bọc áo choàng tắm từ phòng tắm bước ra, mang theo một thân đầy hơi nước.
Quý Nhiêu đang lật xem tin nhắn, tối hôm qua Lâm Sâm gửi tin nhắn đến, hắn đã tắt máy đi nên vẫn chưa trả lời.
Diệp Hoài Ninh dựa bên người Quý Nhiêu, nhìn hắn cười: "Sao lại xóa tin nhắn đi vậy? Anh không trả lời lại sao? Em thấy cậu ta rất quan tâm anh mà"
Quý Nhiêu tắt điện thoại đi, thuận miệng giải thích: "Người bạn cũ quen trước kia thôi"
Diệp Hoài Ninh "ồ" một tiếng, giọng nói không nghe rõ vui buồn
Quý Nhiêu đem người ôm vào lòng, chóp mũi dán đến bên gáy cậu nhẹ nhàng cọ cọ.
Chỗ tuyến thể nhạy cảm như có như không mà bị trêu ghẹo, Diệp Hoài Ninh rất nhanh đã cười, vừa nghiêng đầu hỏi hắn: "Vậy cậu ta nói dạ dày anh không tốt là có chuyện gì xảy ra? Sao em lại không biết?
"Không có, trước đây bị đau bao tử một trận, sớm đã khỏi rồi"
"Chắc không sao?"
Quý Nhiêu khẽ "ừm": "Đã khỏe rồi"
Trên đường tới sân bay, Diệp Hoài Ninh nhận được thư ở Email trợ lí gửi tới.
Tư liệu về Lâm Sâm không khó để tra, cậu ta là người cùng quê với Quý Nhiêu, nhỏ hơn hắn một tuổi, là Omega, ba mẹ đều là giảng viên đại học, bản thân Lâm Sâm đã tốt nghiệp trung học sau đó sang Châu Âu học âm nhạc, đi một lần tận 5 năm, tuần trước vừa về nước đã báo danh tham gia chương trình tuyển chọn tân binh ưu tú, đã bắt đầu bước vào giai đoạn tập luyện và ghi hình.
Người này và Quý Nhiêu đều là thành viên của một ban nhạc đường phố trước đây, sau khi không phát triển thêm được nữa, ban nhạc liền giải tán.
Diệp Hoài Ninh nhìn chằm chằm bức ảnh được gửi kèm theo trong mail kia một lát, trong ảnh là một Omega mặt mũi xinh đẹp, nhã nhặn lanh lợi hợp lòng người, khó có thể tưởng tượng người như vậy lại cùng với Quý Nhiêu lăn lộn trong một ban nhạc đường phố.
Quý Nhiêu ngồi bên cạnh hỏi cậu: "Em đang xem gì vậy?
Diệp Hoài Ninh tắt máy, nói: "Không có gì, là một vài tài liệu của công ty thôi"
Sau khi đến sân bay, Quý Nhiêu được trợ lí bảo an vây quanh bảo hộ xuống xe trước.
Chờ người hâm mộ ngồi đợi Quý Nhiêu theo hắn đi xa, Diệp Hoài Ninh mới chậm rãi xuống xe.
Cũng có một hai người ở lại chụp ảnh cậu.
Diệp Hoài Ninh ở trong lòng Fan của Quý Nhiêu cũng rất có danh tiếng.
Tất cả mọi người đều biết rõ, Quý Nhiêu có thể thuận lợi cùng công ty cũ hủy bỏ hợp đồng mở văn phòng riêng, sau đó lại có thể liên tục không ngừng nhận được tài nguyên tốt, Diệp Hoài Ninh không thể không có công lao. Tin đồn mập mờ của hai người bọn họ mấy năm nay chưa từng dứt, fan Quý Nhiêu phần lớn đối với Diệp Hoài Ninh cảm thấy vi diệu, vẫn luôn cực lực phủ nhận làm rõ chuyện của hai người bọn họ.
Nhưng Diệp Hoài Ninh là một Omega bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền lại còn độc thân, cũng có không ít người vẫn luôn lén đây thuyền CP cho hai người bọn họ, cho nên mỗi khi Diệp Hoài Ninh đi cùng Quý Nhiêu xuất hiện ở nơi công cộng, luôn có thể bị chụp hình lại.
Diệp Hoài Ninh không thèm để ý việc này, có người muốn chụp cậu liền để cho người ta thoải mái chụp.
Về phần Quý Nhiêu nghĩ như thế nào, cậu cũng không có hỏi qua.
Ngày thứ hai sau khi trở về chính là đại thọ sáu mươi của Diệp lão gia, thọ yến được tổ chức ở Diệp gia, Diệp Hoài Ninh mang theo Quý Nhiêu cùng nhau tới chúc thọ.
Nhìn thấy Diệp lão gia, Diệp Hoài Ninh liền đem tới quà mừng thọ đã chuẩn bị trước đó đưa cho ông, đặc biệt còn nói riêng vài câu giới thiệu Quý Nhiêu với ba cậu.
Diệp lão gia không nhìn thẳng Quý Nhiêu, nhàn nhạt lên tiếng tỏ ý cho Diệp Hoài Ninh: "Đến rồi thì ra bên ngoài ăn chút gì đi, anh con đang ở đó chào hỏi khách quý, con cũng đi giúp nó một tay đi"
Diệp Hoài Ninh mang theo Quý Nhiêu ra ngoài.
Đi tới chỗ không người cậu liền xoay người giúp Quý Nhiêu điều chỉnh lại cái nơ áo bị lệch trên cổ: "Anh đừng để ý, ba em là như vậy, ông đối với ai cũng không nhiệt tình"
Quý Nhiêu bắt được tay cậu, lơ đễnh câu dẫn khóe môi: "Anh với em có quan hệ thế này, ba em đối với anh nhiệt tình mới là kì lạ"
"Vậy cũng đúng"
Hai người bọn họ ở trong góc không người lặng lẽ trao nhau một nụ hôn.
Sau lưng Diệp Hoài Ninh vang lên tiếng cười: "Ninh Ninh hôm nay còn dẫn theo bạn đến sao?"
Diệp Hoài Ninh nhìn sang, người tới là tổng giám đốc của Diệp thị, là anh của Diệp Hoài Ninh - Diệp Hoài An.
Trước kia hắn từng thấy người này xuất hiện trên bản tin, Diệp Hoài An là Alpha lớn hơn Diệp Hoài Ninh ba tuổi, là anh em cùng cha khác mẹ với Diệp Hoài Ninh, lớn lên dáng dấp cả hai cũng không giống nhau.
Bên cạnh Diệp Hoài An cũng có người đi theo, Quý Nhiêu cũng biết người này.
Đối phương ở bên kia thấy hắn, tầm mắt dừng lại hai giây rồi dời đi.
Nụ cười trên mặt Diệp Hoài Ninh tắt đi, ánh mắt nhìn Diệp Hoài An có phần lạnh lùng.
Hắn không để ý tới Diệp Hoài An, dẫn theo Quý Nhiêu đi chỗ khác.
Có rất nhiều người tới tham gia tiệc mừng thọ này, đều là những nhân vật nổi tiếng trong giới kinh doanh, Diệp Hoài Ninh không nghe theo lời ba bảo cậu đi tiếp khách, mà lôi kéo Quý Nhiêu nhàm chán đi dạo khắp nơi.
"Anh không hỏi em vì sao quan hệ của em với anh ta luôn bất hòa hả?"
Bọn họ cùng nhau đứng bên hồ nước. Quý Nhiêu cầm theo dĩa thức ăn cho cá: "Có gì tốt mà hỏi, em với anh ta không cùng mẹ sinh ra, quan hệ không tốt là chuyện bình thường mà"
Diệp Hoài Ninh cười một tiếng, ngón tay đẩy ngực hắn một cái: "Anh căn bản là không có quan tâm tới em mà"
Quý Nhiêu nhìn về phía cậu, cũng cười: "Em nghĩ xem anh như thế nào mới là quan tâm em? Vậy em nói đi, quan hệ của em với hắn sao lại không tốt?"
Ánh mắt Diệp Hoài Ninh rơi xuống hồ nhìn đàn cá vẫy đuôi tập trung lại chỗ Quý Nhiêu rải thức ăn tranh mà giành nhau, rồi rất nhanh lại giải tán.
Cậu nói: "Mẹ em bị ba lừa, lúc quen biết ba thì không biết ông đã có gia đình rồi vô tình trở thành người thứ ba, mẹ của Diệp Hoài An vì phát hiện ba có tình nhân bên ngoài mà sinh bệnh, về sau vì bệnh tật mà qua đời, mẹ em không chịu nổi, trong lòng tự trách bản thân rồi tự sát, em được ba đón về đây. Khi còn bé em luôn bị Diệp Hoài An khi dễ, em không thích hắn"
Diệp Hoài Ninh nói một cách hời hợt, giống như là đang nói về chuyện của người khác.
Thần sắc Quý Nhiêu đanh lại một chút: "Hắn khi dễ em thế nào?"
Diệp Hoài Ninh nghiêng đầu suy nghĩ một chút, nói: "Em không nói cho anh"
"Dù sao thì anh cũng sẽ không đau lòng cho em"
Diệp Hoài Ninh bị người của ba hắn kêu tới gặp ông, Quý Nhiêu vẫn ở lại bên hồ, lười biếng cho cá ăn.
Mới vừa chạm mặt Hứa Hữu Tân lại tới đây chào hỏi hắn, cũng cầm theo thức ăn cho cá, câu được câu không ném thức ăn vào hồ.
"Tôi đoán ở chỗ này có thể gặp được cậu" Hứa Hữu Tân nói.
Khóe miệng Quý Nhiêu cười cười, thuận miệng nói: "Còn tôi lại không nghĩ tới ở chỗ này lại đụng phải cậu"
Hứa Hữu Tân thản nhiên nói: "Đi theo Diệp tổng tới"
Hắn nói Diệp tổng ở đây chính là Diệp Hoài An.
Quý Nhiêu tùy ý gật đầu một cái.
Hứa Hữu Tân là đồng đội cũ của hắn, ban đầu xuất hiện cùng hắn trong chương trình tuyển chọn đó, một người trong bọn họ là vị trí Center, một người là người cuối cùng trong nhóm debut. Một năm sau khi nhóm tan rã, sự nghiệp của Hứa Hữu Tân vẫn không có gì khởi sắc, sự nổi tiếng tích lũy được trong kì tuyển chọn cũng mất đi gần hết, mãi cho đến gần đây mới có tài nguyên mới.
Bởi vì đi theo Diệp Hoài An.
Hai người bọn họ lúc cùng nhóm cũng không có giao tình gì nhiều, chỉ có điều quan hệ giữa Quý Nhiêu và Diệp Hoài Ninh thì cùng một nhóm ít nhiều gì cũng biết rõ trong lòng.
Sau khi nhóm giải tán, hai người bọn họ căn bản cũng không có liên lạc gì, gặp nhau ở chỗ này thì càng không có gì đáng nói.
Các thiếu gia nhà họ Diệp dẫn họ tới nơi này, cũng không có nghĩa là có chuyện gì.
Trong thư phòng lúc này chỉ có ba người cha con Diệp gia.
Diệp lão gia ngồi trên xe lăn, chơi cờ một mình, hai đứa con trai trước sau không có phản ứng gì.
Diệp Hoài An tựa vào sofa, thờ ơ nghịch bật lửa, Diệp Hoài Ninh ngồi ở bên kia, nhìn cảnh mùa đông ngoài cửa sổ ngẩn người.
Diệp lão hạ quân cờ cuối cùng, rồi đem tất cả các quân cờ trên bàn cờ cất lại vào hộp, nhìn về phía hai người con trai không tập trung của mình.
"Nói đi, ngày hôm nay là các ngươi hẹn nhau trước? Cố ý đem theo hai diễn viên kia tới đây, các ngươi là muốn chọc ta tức chết ở đây sao?"
Diệp Hoài Ninh chậm rãi nói: "Ba, hiện tại là thời nào rồi, diễn viên cũng là nghề nghiệp đàng hoàng mà "
Trong phòng bỗng nhiên vang lên một tiếng cười giễu cợt, bật lửa trong tay Diệp Hoài An tách một tiếng đóng lại.
Diệp Hoài Ninh không để ý tới hắn.
Diệp lão gia nhìn về phía Diệp Hoài Ninh lạnh giọng hỏi: "Coi như anh con là vậy, nhưng con lại là Omega suốt ngày cứ quấn lấy một Alpha như vậy, con có thấy thích hợp không?"
Diệp Hoài Ninh suy nghĩ một chút, nói: "Nhưng con thích anh ấy"
Từ thư phòng đi ra, Diệp Hoài An gọi Diệp Hoài Ninh lại, cười như không cười: "Hôm nay là sinh nhật ba, em xem em chọc ông ấy tức thành bộ dạng như vậy."
Diệp Hoài Ninh nắm chặt tay trong túi áo, hờ hững nói: "ồ, như nhau thôi"
Diệp Hoài An tiến lên một bước, Diệp Hoài Ninh lạnh nhạt nhìn hắn không nhúc nhích.
Diệp Hoài An lấn lại gần, bên môi mang theo nụ cười: "Ninh Ninh, thật là yêu thích tiểu minh tinh kia vậy sao?"
"Liên quan gì đến anh sao?"
"Em trai anh là Omega xinh đẹp như hoa, liền để cho tên tiểu tử kia chiếm tiện nghi như vậy, anh quan tâm em một chút cũng không được?"
Diệp Hoài An lắc đầu nói: "Em nuôi hắn mấy năm rồi? Bộ dạng không tệ, chính là thoạt nhìn không thể nào là người thành thật được"
"Diệp Hoài An, anh quản tốt chính mình là được."
Diệp Hoài Ninh hất tay hắn ta đang ấn trên vai mình ra, xoay người rời đi.
Hai người bên hồ không mặn không nhạt hàn huyên mấy câu, xa xa thấy Diệp Hoài An quay lại, Hứa Hữu Tân đi trước.
Diệp Hoài Ninh tới chỗ Quý Nhiêu ngồi xuống, liếc mắt thấy bóng dáng Hứa Hữu Tân rời đi, hỏi Quý Nhiêu: "Hai người quen nhau?"
Quý Nhiêu không suy nghĩ trả lời: "Trước kia cùng nhóm"
Diệp Hoài Ninh nhíu mi: "Trùng hợp vậy sao, cậu ta nói gì với anh vậy?"
Diệp Hoài Ninh cười cười: "Diệp Hoài An vẫn là lần đầu tiên dẫn người về nhà, người này có triển vọng a"
Quý Nhiêu đưa tay bóp cằm cậu: "Không phải em cũng lần đầu dẫn người đến à?"
Diệp Hoài Ninh khóe môi càng cong hơn: "Đương nhiên rồi, anh là Alpha đầu tiên của em"
Chờ Diệp lão gia cắt bánh xong, Diệp Hoài Ninh mang theo Quý Nhiêu đi trước.
Trên đường về Diệp Hoài Ninh đem chìa khóa xe thể thao ném cho Quý Nhiêu, để cho hắn lái.
Ngồi vào trong xe, Quý Nhiêu nghiêng người sang giúp Diệp Hoài Ninh cài dây an toàn, một nụ hôn rơi xuống trên môi cậu.
"Diệp tổng không vui?"
Mặc dù là câu hỏi, nhưng Quý Nhiêu lại nói rất chắc chắn.
Ngón tay Diệp Hoài Ninh quấn quanh cái nơ trên cổ hắn kéo xuống, cởi ra một nút áo, dán tới cắn một lên yết hầu hắn.
Chờ Diệp Hoài Ninh phát tiết đủ rồi lui ra, Quý Nhiêu xoa lấy vành tai cậu, nhẹ nhàng gảy cái khuyên tai đính kim cương ở trên, hỏi: "Anh không chọc em mất hứng mà? Cha em nói gì em à? Hay là anh trai kia của em lại khi dễ em?"
"Mấy người ai cũng khi dễ em". Diệp Hoài Ninh buồn bực nói.
Quý Nhiêu "chậc" một tiếng.
Hắn ngồi trở lại, nhấn ga khởi động xe.
Diệp Hoài Ninh chuyển tầm mắt nhìn ra ngoài cửa.
Hoàng hôn dần chìm xuống, sự hối hả và và nhộn nhịp từ từ khuất xa, Quý Nhiêu lái xe lên đồi.
Sau khi xe dừng lại, Diệp Hoài Ninh trèo lên mui xe ngồi xếp bằng, giương mắt nhìn lên mặt trời chiều ở chân trời còn dư lại một điểm ánh dương cuối cùng.
Quý Nhiêu dựa lên trước mui xe hút thuốc, Diệp Hoài Ninh tiến gần lại, thuận tay lấy đi điếu thuốc trong tay hắn, đưa lên miệng hút một hơi dài rồi chậm chậm nhả khói.
Sương khói phun mỏng lên mặt Quý Nhiêu, đồng tử hắn khẽ co rụt, bình tĩnh nhìn Diệp Hoài Ninh hút thuốc trước mặt.
Diệp Hoài Ninh cười một tiếng: "Nhìn chằm chằm em làm gì?"
Quý Nhiêu cầm thuốc trở về, ngậm lên miệng, hỏi cậu: "Không phải em không thích mùi thuốc lá sao?"
"Mùi này cũng không tệ, mùi bạc hà, giống mùi tin tức tố của anh"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]