Quý Nhiêu trở về chỗ ở của mình, tắm rửa xong đã là 3 giờ sáng, nhưng hắn lại không thấy buồn ngủ.
Đốt thêm một điếu thuốc, đôi mắt Diệp Hoài Ninh chất chứa tràn đầy sự tức giận, thất vọng và buồn bã không ngừng hiện lên trong đầu hắn, dường như hắn chưa bao giờ quan tâm đến Diệp Hoài Ninh nhiều như vậy, cho tới khi Diệp Hoài Ninh bảo hắn đi.
Cầm điện thoại mở hộp thoại WeChat với Diệp Hoài Ninh, muốn nói gì đó với cậu, dù là một lời xin lỗi cũng được. Nhưng chậm chạp mãi không nhấn gửi, Diệp Hoài Ninh không cần hắn nói bất kì lời xin lỗi không thành ý nào, hắn có nói nhiều hơn nữa cũng chỉ là lời ngụy biện.
Quý Nhiêu cúi đầu, mệt mỏi nhắm mắt lại.
Hắn có lẽ, thật sự đã sai vô cùng.
Diệp Hoài Ninh ở sofa phòng khách vô tri vô giác ngủ một đêm, lại bị ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu vào, mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy dưới đất đầy một đống đồ vỡ bừa bộn, mới phát giác nhận ra rằng những gì đã xảy ra đêm qua không phải là một giấc mơ của mình.
Máu ở vết thương bàn tay sau khi thấm ướt nửa tờ khăn giấy cuối cùng cũng cầm máu đóng vảy, Diệp Hoài Ninh chậm rãi tháo khăn giấy xuống, đờ đẫn nhìn vết đứt kia, trong lúc nhất thời dường như cái gì cũng không nhớ ra.
Chờ người giúp việc trong nhà đến làm việc, ngạc nhiên khi thấy đồ sứ đầy đất, mảnh thủy tinh và đồ đạc bị hỏng, Diệp Hoài Ninh cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-dot-tam/2969982/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.