*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giang Trì bị mùi giấm đánh thức, rõ ràng có người đang ăn cái gì lúc cậu đang ngủ, cư nhiên lại là sủi cảo nhân thịt heo cải trắng cậu thích nhất! không chịu được! Giang Trì tính làm một cú cá chép lộn mình ngồi dậy, lên án cái người đang ăn này.
Nhưng mà thực tế là, Giang Trì toàn thân co quắp, giường rung chuyển, không có chuyện gì xảy ra cả.
Ôn Húc đang gắp sủi cả bỏ vào miệng nghe thấy động tĩnh, ngẩng đầu nhìn Giang Trì trên giường, đối phương đầu tiên kinh ngạc bản thân không dùng sức được, sau đó là tố cáo anh.
“Ôn Húc cậu cư nhiên ăn một mình, cậu không phải là người! Vãi đạn, sao giọng tớ lại khàn thế này?”
Ôn Húc trầm mặc, anh nghĩ tới rất nhiều khả năng nhưng anh không ngờ câu đầu tiên Giang Trì mở miệng là bởi vì ăn.
“Suỵt, cậu nhỏ giọng lại trước, hôm qua dì chăm sóc cậu một đêm.” Ôn Húc đặt sủi cảo xuống, nâng giường bệnh lên để Giang Trì ngồi dậy, “Thế nào? Có muốn cao hơn không?”
“ Vậy được rồi, nhanh cho tớ ăn hai miếng đi, thèm chết tớ.” Giang Trì háo hức nhìn sủi cảo trên tủ đầu giường, nước miếng cũng sắp nhỏ xuống.
Ôn Húc vi diệu dừng lại, lời muốn nói đều nghẹn trở về, cầm ấm thêm một ít nước ấm vào, đưa tới bên miệng Giang Trì, nói: “Cậu uống miếng nước trước rồi lại ăn.”
Ôn Húc hiện tại đang nắm giữ mạch máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-cam-nang-tan-cong-beta/953868/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.