*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đau! Đau quá!
Như thể có thứ gì đó đâm xuyên qua cơ thể, mỗi tấc da trên cơ thể đều như bị lưỡi dao sắc bén nóng rực đâm thẳng vào xương tủy, vừa nóng vừa đau.
Loại đau đớn như xé nát này đứt quãng không liên tục, thời điểm lâu nhất có thể kéo dài nửa giờ, không chừng còn vượt quá nửa giờ, Văn Diên có lúc sẽ bị đau đến ngất đi.
Đầu óc mê man không ngừng hiện lên một ít lời văn cùng hình ảnh như đèn kéo quân.
【Văn Diên khóc giống như hoa lê dính hạt mưa*, Giang Hoài Vũ cũng không lay động: “Tôi vì muốn kích thích cô ấy mới cùng cô ở cùng một chỗ, cô hiện tại đã biết rồi, Có thể đừng luôn luôn quấn lấy tôi không? Tôi đối với cô đã chán ngấy rồi.”】
【“Nếu không có mày thì tốt quá rồi.” Văn Diên nhìn thấy đèn xe ở bên phải con đường càng lúc càng gần, đẩy mạnh một cái về phía Ôn Lăng.】
【Ôn Lăng nhanh chân lẹ mắt né tránh, Văn Diên vì quán tính lảo đảo vài bước về phía trước, âm thanh thắng gấp bén nhọn cắt ngang màn đêm yên tĩnh……】
Lời văn rời rạc vụn vặt phát sáng, tập trung thành đèn xe chói mắt, âm thanh thắng gấp chói tai chợt vang lên.
Đau đớn lần nữa kéo tới, hình ảnh rải rác lại lần nữa ồ ạt tuôn tràn vào đầu óc Văn Diên, càng thêm ăn khớp rõ rệt.
Văn Diên ôm cái đầu sắp nổ tung, hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-bia-do-dan-alpha-doan-menh-mot-long-lam-ca-man/976523/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.