Lâm Nặc thật sự cảm thấy hôm nay không hay ho gì.
Trình độ này thậm chí không thua gì lúc trước tỏ tình bị Nam Viên đánh.
Vốn hôm nay Nam Viên hẹn cậu ta gặp mặt, Lâm Nặc còn cảm thấy đắc ý.
Cuối cùng người tới là Tần Thu.
Tần Thu cầm di động của Nam Viên, trào phúng cậu ta.
Chuẩn bị từ trước của cậu ta đều vô dụng, kế hoạch của cậu ta bị phá hỏng bét, Tần Thu giống như là con chim khổng tước giành thắng lợi, vênh váo tự đắc tiêu sái, cậu ta đuổi theo, nhìn thấy chính là Nam Viên và Tần Thu ôm nhau dưới tàng cây.
Hình ảnh thật đẹp, cơm chó hạnh phúc đập vào mặt cậu ta. Nhưng cậu ta lại nói không ra lời châm chọc.
Toàn bộ thế giới đều hạnh phúc mỹ mãn, chỉ có cậu ta, giống như người ngoài cuộc, luôn phải đi hâm mộ người khác, một lần lại một lần. Cậu ta rốt cuộc kém Lâm Ngôn ở chỗ nào? Lại có điểm nào kém Tần Thu? Là bộ dáng cậu ta không tốt hay tin tức tố không đủ ngọt? [Thúi:))) ]
Lâm Nặc nghĩ không ra.
Quên đi, về thôi.
Sau đó cậu ta nị nhân viên ngăn lại, bắt cậu ta trả tiền, cậu ta định lấy ví ra...... Ra ngoài quá vội, không mang theo ví.
Không sao, hiện tại công nghệ thông tin phát triển, trả tiền bằng điện thoại cũng rất tiện lợi, điện thoại cậu ta có mang theo, dù sao cũng phải liên lạc với Nam Viên...... Ôi may quá, điện thoại hết pin.
"Cái kia, ông chủ, có thể cho tôi mượn sạc điện thoại lát được không, điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-anh-khong-phai-ghet-omega-nhat-sao/750464/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.