Chương trước
Chương sau
"Thật sự không cần anh đi cùng sao?"
"Không cần! Bất quá chỉ là một Omega, một cái tát em cũng có thể cho cậu ta bay!"
"Em cũng là Omega."
"Câm miệng!"
——
Chỗ hẹn là quán cà phê Tần Thu thường tới, có phòng riêng, cậu hẹn gặp Lâm Nặc ở một phòng riêng.
Tần Thu dứt khoát từ chối Nam Viên muốn đi cùng cậu tới chỗ hẹn với Lâm Nặc.
Chính là nghĩ tới Lâm Nặc nhớ thương Nam Viên, cậu liền không muốn để bọn họ gặp mặt, biết rõ trong lòng Nam Viên chỉ có cậu, nhưng đại khái đây là dục vọng chiếm hữu của con người.
Đương nhiên, cậu kiên trì một mình đến chỗ hẹn, cũng sẽ không kiêu ngạo mà không có chuẩn bị. Ông chủ quán cà phê này có quan hệ khá tốt với cậu, nói trước với ông chủ, giúp cậu để ý Lâm Nặc có tới một mình hay không, hơn nữa nhờ ông chủ nhìn thời gian, cách mười phút tìm nhân viên phục vụ vào liếc nhìn một chút.
Tới giờ hẹn mới đi vào phòng.
Trong phòng, Lâm Nặc vốn có chút câu nệ ngồi trên ghế, nháy mắt nhìn thấy Tần Thu, sắc mặt biến lớn, mạnh mẽ đứng dậy.
"Sao anh lại ở đây?" Lâm Nặc âm tình bất định gặng hỏi.
Tần Thu quơ quơ di động trên tay, mở khóa bằng vân tay, bấm gọi. Mà lúc này, di động bên hông Lâm Nặc hợp thời vang lên, cậu ta cầm lấy di động, nhìn tên người gọi hiện lên trên màn hình, sắc mặt hoàn toàn trầm xuống.
Tên người gọi hiển thị là Nam Viên.
Đáp án không cần nói cũng biết, người hẹn cậu ta không phải Nam Viên mà cậu ta chờ đợi, mà là Tần Thu đang đứng trước mặt cậu ta.
Tần Thu bấm hủy cuộc gọi, chuông điện thoại của Lâm Nặc cũng ngừng lại. Căn phòng lại trở về im lặng.
Tần Thu chậm rì rĩ bước tới chỗ Lâm Nặc.
Từ bên cạnh cậu ta kéo ghế ra, ngồi xuống.
Còn một bộ rất quen thuộc mà vỗ vỗ ghế của Lâm Nặc: "Ngồi đi, chúng ta tán gẫu nào."
Sắc mặt Lâm Nặc khó coi, nhưng không muốn mất mặt trước Tần Thu, cho nên ra vẻ bình tĩnh ngồi xuống.
Tần Thu tự rót cho mình một chén trà.
"Mấy ngày hôm trước chúng ta chụp quảng cáo kia, hiện tại thế nào?" Tần Thu hỏi, "Lần trước sau khi chụp xong tôi không chú ý đến nó, Trình Hạo cũng chưa nói tin tức gì cho tôi."
"Hậu kỳ con đang chỉnh sửa." Lâm Nặc trả lời, đối với quảng cáo này, cậu ta rất coi trọng, tuy rằng cậu ta không thích loại thuốc ức chế kia, càng không thích Tần Thu, nhưng quảng cáo này có đem cho hắn nhân khí và tiền tài không mới là quan trọng.
Hơn nữa lại nói tiếp, cậu ta còn phải cảm ơn Tần Thu một phen, quảng cáo này bởi vì có Tần Thu tham gia, lấy danh tiếng của Tần Th, ngược lại còn có thể làm cho quảng cáo này được chú ý hơn nữa, ngoại trừ nhà sản xuất, cậu ta cũng là người được lợi.
Nhưng chuyện này không phải trọng điểm......
Lâm Nặc hít sâu một hơi, đi thẳng vào vấn đề: "Anh với Viên ca chia tay đi, các anh không có khả năng ở bên nhau đâu!"
"Hửm?" Tần Thu nhấp một ngụm nước, trà mới đun có chút nóng, "Vì sao?"
Đại khái là vẻ mặt Tần Thu quá mức thản nhiên, không giống như là gặp tình địch, ngược lại giống như lôi kéo cậu ta tán gẫu, nhưng lại làm cho Lâm Nặc luống cuống.
"Anh ấy là Alpha!" Lâm Nặc cường điệu, "Anh chỉ là Beta, các anh đã định là không phù hợp."
Tần Thu cười lạnh một tiếng: "Pháp luật có cấm Alpha kết giao với Beta à? Có cần tôi đưa cho cậu ví dụ về AB bên nhau trong lịch sử hay không? Thời đại nào rồi, còn muốn kỳ thị hả?"
"Nhưng năng lực sinh dục của Beta rất thấp, anh căn bản không có cách nào sinh ra hậu duệ cho Nam Viên." Lâm Nặc tiếp tục nói, "Anh hiểu Nam gia không? Nam gia sẽ không để Nam Viên cưới một Beta không có khả năng sinh đẻ như anh."
"Như cậu nói, năng lực sinh dục của Beta thấp, chứ không phải không được."
"Anh đây là già mồm át lẽ phải!"
Năng lực sinh dục của nam Beta có bao nhiêu thấp? Mọi người đều biết, nghiên cứu khoa học cũng cho thấy, khả năng mang thai của nam Beta chỉ có 2%, cũng chính là trong 100 thì chỉ có 2 người có thể có con nối dòng.
Tần Thu buông chén trà xuống.
Sắc mặt nghiền ngẫm: "Cậu đứng ở lập trường nào khuyên tôi và Nam Viên chia tay? Em trai của chị dâu anh ấy? Hay là người ái mộ anh ấy? Nếu cậu là em trai của Lâm Ngôn, cậu nên biết, bởi vì anh trai của cậu, Nam Viên có bao nhiêu chán ghét Omega, cậu cảm thấy cho dù không có tôi, anh ấy có thể coi trọng cậu? Buồn cười chính là, bởi vì thân phận của cậu, ngoại trừ Lâm Ngôn, cậu là Omega thứ hai Nam Viên chán ghét nhỉ?"
Sắc mặt Lâm Nặc đại biến.
Những lời này của Tần Thu có thể nói là chọt trúng chỗ đau của cậu ta.
Đúng vậy, thời đại học, cậu ta tỏ tình với Nam Viên, cuối cùng trải qua cảm giác bị đánh, đến nay cũng khó có thể quên.
Lúc trước, Lâm Ngôn gả cho Nam Nghi, tuy rằng sau lưng bị người nói anh ta hiểm ác, nhưng trên thực tế Lâm Ngôn căn bản không chịu nửa điểm khổ, trong bụng mang hậu duệ của Nam gia, cho dù Nam gia nhìn không nổi anh ta, cũng sẽ cung cấp đầy đủ cho anh ta, để anh ta sinh đứa nhỏ khỏe mạnh, Nam Nghi từ nhỏ đã được bồi dưỡng thành người thừa kế tương lai của tập đoàn Nam gia, sau khi tốt nghiệp thạc sĩ kinh tế, liền tiến vào tập đoàn Nam gia thực tập, địa vị của hắn ở Nam gia, cũng không thể vì hắn cưới Lâm Ngôn mà thay đổi, mà cho dù Nam Nghi không có tình cảm với Lâm Ngôn, cũng sẽ toàn tâm toàn ý đối đãi, để Lâm Ngôn từ nay về sau sống cuộc sống của kẻ còn tiền.
Những điều này, thân là em trai Lâm Ngôn, Lâm Nặc đều để vào mắt. Thấy Lâm Ngôn không phải lo cơm áo gạo tiền mà sống một cuộc sống sung sứng, lòng Lâm Nặc tràn đầy ghen tị.
Bộ dạng Lâm Nặc đẹp, kế thừa tất cả ưu điểm hoàn mỹ của Omega, từ nhỏ chính là tiêu điểm chú ý của mọi người, Lâm Ngôn là anh trai cậu, nhưng so ra còn kém cậu ta nửa điểm, nhưng cố tình vô cùng đơn giản như vậy mà có được cuộc sống cậu ta tha thiết mong ước.
Bất quá là bởi vì được gả cho một Alpha tốt mà thôi.
Vì thế cậu ta liền chú ý tới con thứ Nam gia, Nam Viên.
Mang tâm tư đi quyến rũ, cuối cùng tỏ tình dưới tàng cây anh đào lãng mạn, cậu ta cũng không che lấp chút tin tức tố nào, hoa đào, mỹ nhân, cảnh đẹp, còn có tin tức tố chết người đối với Alpha.
Sau đó cậu ta bị Nam Viên hung hăng đánh một trận.
Nếu không phải có Tạ Tấn Trạch đi ngang qua cản Nam Viên lại, cậu ta có thể phải ở bệnh viện định cư một tháng.
Đó là đả kích đời này cậu ta đều không thể quên được.
Thế cho nên một khoảng thời gian rất dài cậu ta trốn tránh Nam Viên, căn bản không dám lộ diện trước mặt Nam Viên, trên đường ngẫu nhiên chạm mặt, cậu ta đều phải đi đường vòng.
Đương nhiên, Lâm Nặc có biết Tần Thu, dù sao trước đi cậu ta theo đuổi Nam Viên, cũng có điều tra tình huống của đối phương, chỉ là khi biết người yêu của Nam Viên là Beta, tự thấy uy hiếp không lớn mới ra tay, kết quả sự thật cho cậu ta một cái tát, đau giống như khi Nam Viên đánh cậu ta.
Nhưng cậu ta không nuốt trôi cục tức này, một Omega như hoa như ngọc như cậu ta, có thể so với Beta Tần Thu kém cỏi ngay cả tin tức tố cũng không có kia sao?
Vì thế cậu ta lấy điện thoại, không ngừng gửi tin nhắn quấy rầy Nam Viên.
Bị kéo đen cũng không sợ, đổi số điện thoại khác nhắn.
Cứ gửi như vậy đến khi Nam Viên và Tần Thu tốt nghiệp......
【 Tác giả có chuyện muốn nói: đăng trước một chương, còn có một chương tôi tiếp tục đi viết, bất quá hẳn là đã khuya, mọi người đi ngủ sớm một chút đi, ngày mai lại đến xem nhá~】
__________________________________
Má, nghĩ đến cảnh trà xanh phóng tin tức tố với Viên ca như nhìn muỗi chích inox ấy, thấm béo gì hở cưngggg
Có ai khen tui hong, năng suất vượt bình thường luôn ấy, vừa edit vừa đăng chứ hỏng có trữ đâu nha:(((
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.