Tất cả bất mãn đều trút hết vào nụ hôn này.
Có thể là không phải ghen, mà chỉ là muốn mượn đề tài để nói chuyện của bản thân?
Ánh sáng lờ mờ, trên màn hình nam nữ diễn viên thâm tình ôm nhau, phòng chiếu lớn như vậy nhưng chỉ có mấy người xem, Tần Thu ngồi nơi góc phòng hẻo lánh, không ai chú ý đến bọn họ.
Thật lâu sau, trên màn ảnh rốt cuộc nam chính cũng buông bỏng nữ chính, Nam Viên cũng buông Tần Thu ra.
Tần Thu trở về chỗ ngồi của mình, đầu lại miễn cưỡng tựa lên vai Nam Viên.
"Em phát hiện anh càng ngày càng cầm thú." Tần Thu cười hắc hắc.
Nam Viên lại phủ định ý đó: "Là em dụ dỗ anh!"
"Nào có! Anh nói dối không chớp mắt à! Em ngay cả tin tức tố cũng chưa phóng ra dù một chút!" Tần Thu trừng mắt liếc hắn một cái, rốt cuộc ai dụ dỗ ai hả? So với người hở tý là mượn tin tố áp người, rõ ràng cậu mới là người bị dụ dỗ mà?
Nam Viên vươn tay xoa đầu Tần Thu.
"Được rồi, là anh muốn dụ dỗ em." Nam Viên tiến sát bên tai Tần Thu.
Hô hấp ấm áp phun ở bên tai, thật ngứa, tin tức tố nhàn nhạt như có như không trước mũi Tần Thu. Liền nghe thấy Nam Viên nhẹ nhàng nói: "Anh đã nghĩ, lỡ như ngày nào đó em không giữ bình tĩnh nổi thì sao?"
Tần Thu mặc kệ Nam Viên, trừng mắt nói: "Quả nhiên là cầm thú!"
Nam Viên cười thành tiếng. Một lần nữa thu lại tin tức tố.
Hắn chỉ muốn đùa Tần Thu một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-anh-khong-phai-ghet-omega-nhat-sao/750454/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.