Trợ lý của Từ Khiếu và Tạ Tấn Trạch hẹn nhau gặp mặt vào giữa trưa thứ Bảy ở quán cà phê Lam Phong.
Tạ Tấn Trạch giành thời gian đem kịch bản như tiểu thuyết đọc qua một lần.
Có thể làm cho Từ Khiếu nhìn trúng kịch bản, tự nhiên sẽ có chỗ tài giỏi. Đáng sợ chính là khi đọc kịch bản, Tạ Tấn Trạch liền bị nó hấp dẫn, đọc đến cuối, mới bất tri bất giác phát hiện mình thậm chí đã dùng hết một túi khăn giấy. Đương nhiên cũng giống như Nam Viên nói, nhiều phân diễn trong kịch bản quá mức lộ liễu, khiến Nam Viên khó chịu.
Bất quá sau khi Tạ Tấn Trạch xem qua kịch bản, vẫn cảm thấy có điểm đáng tiếc. Bộ phim này đã có Từ Khiếu làm đạo diễn, nếu còn có thể mời Nam Viên đến, nhất định sẽ biến thành một kinh điển.
Nhưng Nam Viên đã nói không muốn nhận bộ này, vậy thì Tạ Tấn Trạch cũng không có cách nào thuyết phục hắn.
Đúng giờ hẹn, Tạ Tấn Trạch cầm theo kịch bản đi đến quán cà phê, chuẩn bị đem kịch bản trả lại cho Từ Khiếu, sau đó tùy tiện kiếm một lý do cự tuyệt.
Đẩy ra cửa lớn của quán cà phê.
"Bàn 22." Tạ Tấn Trạch dựa theo giao hẹn tìm vị trí.
Một thân ảnh quen thuộc lọt vào mi mắt, trước bàn 22, một thanh niên ngồi ngay ngắn, dáng người mảnh khảnh được che kín bởi một chiếc áo len mỏng, chỉ để lộ đôi bàn tay trắng nõn ở bên ngoài, nhẹ nhẹ gõ mặt bàn, ngón tay có khung xương rõ ràng, không biết có bao nhiêu gợi cảm.
"Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-anh-khong-phai-ghet-omega-nhat-sao/750429/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.