Tần Thu nghiêng đầu, trước mắt là khuôn mặt nghiêm túc của nam nhân. Bản tình ca nhẹ nhàng làm cho đường cong khuôn mặt của hắn nhu hòa hơn bình thường rất nhiều.
Tin tức tố của Omega và Alpha lặng yên không một tiếng động tản ra trong không khí. Bạch lan và trà dây dưa lẫn nhau, tựa như ngọt lại tựa như đắng, thơm mát khiến người ta say mê. Như gió xuân hòa vào nắng hè, từng chút từng chút tràn vào tim.
Trong lồng ngực, một cảm xúc nào đó bỗng như mầm cây trồi lên mặt đất.
Bài hát dừng lại.
Tần Thu chậm chạp theo sát Nam Viên cùng nhau cúi đầu cung kính cảm ơn khán giả, bước xuống sân khấu vẫn là một bộ trì độn cùng đờ đẫn.
Những người khác của tổ chương trình cũng vây quanh lại đây.
Niếp đạo dựng ngón cái với Nam Viên: "Quá tuyệt!"
Sau đó đưa qua tờ giấy viết câu hỏi của cuộc thi cuối cùng.
Đi sang bên cạnh, Tần Thu đem đàn ghi-ta trả lại cho Kha Lạc, Kha Lạc mắt đỏ hoe cho cậu một cái ôm.
"Tần học trưởng, các anh hát thật êm tai!"
Tần Thu bất đắc dĩ vò vò đầu Kha Lạc: "Anh chỉ đệm nhạc thôi, trình độ còn kém lắm, đều là do tên kia hát rất rất là tốt đó!"
"Không phải!" Kha Lạc lắc đầu: "Nếu không có học trưởng, Nam học trưởng sẽ không hát tốt như vậy đâu!"
Tần Thu buồn cười: "Chẳng lẽ trình độ ca hát còn có thể bởi vì người đứng bên cạnh mà thay đổi sao?"
Kha Lạc trịnh trọng gật đầu: "Đúng vậy!"
Vỗ lồng ngực: "Lấy thân phận nghiên cứu sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-anh-khong-phai-ghet-omega-nhat-sao/750423/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.