Một ngày sau khi kết thúc buổi tiệc tối kết thân, Hạ Liên Chử liền chuyển ra khỏi Hạ trạch, một mình chuyển vào sống trong căn hộ cạnh trụ sở quân đội. 
Căn phòng trang hoàng có chút thiên về hơi hướng cổ xưa, trong phòng khách là bộ ghế sô pha bằng da tối màu mà những người lớn tuổi sẽ thích, căn hộ sử dụng đèn đa năng, ánh đèn màu vàng, không quá sáng, nhưng lại khiến cho Hạ Liên Chử cảm thấy ấm áp. 
Sau khi chuyển ra ngoài, Hạ Liên Chử cảm giác rõ ràng bản thân tự tại hơn nhiều, quân bộ sự vụ phức tạp, hắn còn muốn tranh thủ thời gian cho việc huấn luyện, công tác bận rộn khiến hắn không còn nhiều tinh lực để suy nghĩ về những người mà hắn không nên nghĩ. 
Vốn cũng không có suy nghĩ gì nhiều, bèo nước gặp nhau, nháy mắt động tâm, rồi lại trở về làm người dưng, từ đó quên mất nhau. 
Đây mới là kết cục nên có giữa hai người bọn họ. 
Vào ngày thứ bảy đầu tiên kể từ khi Hạ Liên Chử chuyển ra khỏi Hạ trạch, cũng không tính là quá rảnh rỗi. Mười giờ tối hắn mới rời tổng cục quân bộ chuẩn bị về nhà. 
Bên cạnh căn hộ có một siêu thị lớn, ở giữa có một con hẻm nhỏ rất hẹp và sâu. Hạ Liên Chử giống như thường ngày đi qua con hẻm đó, không như bình thường chính là, bước chân của hắn thả rất chậm, đồng thời hướng trong đường nhỏ liếc nhìn một cái. 
Đường phố không tính là yên tĩnh, người đi đường qua lại nhanh chóng, xa xa người bán hàng rong đang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/abo-ai-hau-du-sinh/1189080/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.