Edit: uyenchap210
A Xá những tưởng duyên phận giữa mình và Tạ Tu Hoành chỉ đến thế mà thôi.
Nhưng dường như ông trời rất thiên vị nàng.
Tại năm thứ mười bảy Uyên Hòa, giữa trưa nắng gắt oi bức khiến người ta khó chịu, Tạ quý phi lười biếng nằm trên giường quý phi ăn sữa băng, có cung nữ đứng bên quạt mát.
"Bẩm nương nương, Tạ chỉ huy sứ tới ạ." Một cung nữ vào bẩm báo.
Dòng tộc Tạ gia thưa con ít cháu, mẫu thân của Tạ Tu Hoành mất sớm, phụ thân cũng bỏ mạng đền nợ nước nơi chiến trường, chỉ còn lại mình Tạ Tu Hoành. Tạ Tu Hoành được xem như người thân máu mủ duy nhất của Tạ quý phi, vậy nên bệ hạ ban ân, cho phép Tạ Tu Hoành được vào điện Trường Thu.
"Mau mời vào." Tạ quý phi sai tiểu tì đứng hầu bên cạnh: "Kêu phòng bếp bưng sữa băng lên."
Tạ Tu Hoành vẫn một thân huyền bào bo cổ tay, không mất lễ nghĩa, khom người hành lễ với Tạ quý phi: "Thỉnh an Tạ quý phi."
Tạ quý phi rất thích đứa cháu này, thấy hắn tới thì phấn khởi lên nhiều, dịu dàng nói: "Mau ngồi xuống, trời nắng nóng quá."
Chờ Tạ Tu Hoành ngồi xuống, lại liên miên lải nhải: "Con cũng không còn nhỏ nữa, nên có ý trung nhân, sớm ngày yên bề gia thất đi thôi."
Sau khi hắn cập quan, Tạ quý phi thấy hắn là kiểu gì cũng hỏi chuyện này. Nhưng thấy tâm trạng hôm nay của hắn âm trầm buồn bực, bà đành lảng sang chuyện khác, vừa hay cung nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-xa/3429994/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.