Dưới sự mong đợi của Thái phó đợi nhân, hai đứa trẻ cuối cùng đã lớn được phụ thân tuổi.
Trắng trẻo mũm mĩm, toàn thân đều là thịt, sống động như hai viên bột.
"Phụ thân, phụ thân," Tiểu cô nương chạy tới chỗ Hứa Nghiên Hành vừa về, đôi mắt đen láy giống hệt A Uyển, hắn cúi xuống, ôm tiểu cô nương vào lòng, véo véo gương mặt mũm mĩm của bé, trên đó còn chút bùn đất, hỏi, "Đường Đường, sao vậy?"
"Phụ thân, ca ca bắt nạt con," Bé chỉ tay về phía tiểu công tử áo gấm đang chạy tới.
"Phụ thân, con không có bắt nạt muội muội," Tiểu công tử bĩu môi, đôi mắt trông mong ôm lấy chân của hắn.
Hứa Nghiên Hành lắc đầu bất đắc dĩ, vẫn hỏi, "Vậy Đường Đường sao lại khóc?"
Tiểu công tử nhỏ giọng nói, "Con chỉ lấy đất bôi lên mặt muội muội một chút thôi."
Nhóc không thể nói rằng sáng nay đã thấy mẫu thân bôi phấn lên mặt, cảm thấy rất tò mò, rồi muốn thử một lần.
"A Ngộ, sau này phải nhường muội muội nhé, biết chưa?" Hắn đặt Đường Đường xuống, xoa đầu hai đứa trẻ.
"Được ạ." Tiểu công tử có chút chán nản, rồi lại hỏi hắn, "Phụ thân, vừa rồi mẫu thân nói sẽ thêu cho con và muội muội một cái gối."
Hứa Nghiên Hành cúi người ôm hai đứa trẻ, nhẹ nhàng nói, "Mẫu thân các con mỗi lần thêu cái này, tay đều bị kim đâm, sẽ đau lắm, đi, theo phụ thân đi tìm mẫu thân, nói rằng các con không cần nhé, được không?"
Hứa Mộ Đường dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-uyen/3698741/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.