Nói đến đây, sắc mặt Hứa Nghiên Hành lạnh đi vài phần, nếu hắn đoán không sai, Vệ Thái phi chắc hẳn đã định lần này trực tiếp mang A Uyển lên xưa ngựa đi đến Tấn Châu, bà thông minh như vậy, không thể không nghĩ đến hậu quả nếu chuyện bị bại lộ, chỉ là, hiện tại hắn vẫn phải chờ Tiêu Sâm trở về, hắn mới có thể quyết định nên làm thế nào, “Chờ thêm chút nữa.”
A Uyển không hiểu, “Chờ cái gì?”
Lời vừa dứt, liền thấy Tiêu Sâm cầm kiếm bước nhanh về phía bọn họ, “Tiểu nhân gặp qua đại nhân, phu nhân.”
“Người đâu?” Hứa Nghiên Hành hỏi.
Tiêu Sâm vội vàng nói, “Ở Hành Dương cung, chưa đi.”
Hai người ngươi một câu ta một câu, không biết đang nói cái gì, nhưng chắc chắn là liên quan đến Vệ Thái phi, nàng khép tay đặt trên đùi, chờ bọn họ nói xong, Hứa Nghiên Hành xoa trán, “Vệ Thái phi chắc hẳn đã phát hiện người đưa đi Tấn Châu không phải nàng, nên lại thành thật trở về cung ở đó, như vậy ta không thể dùng chuyện này để làm gì bà ta.”
A Uyển suy nghĩ một chút, bừng tỉnh, lại nhẹ nhàng hỏi, “Ý chàng là Vệ Thái phi cũng có thể đã nghĩ đến việc cùng rời khỏi đây? Vậy tiếp theo phải làm sao?”
Nàng bỗng nhiên hiểu ra, những năm qua, Vệ Thái phi có lẽ thật lòng đối đãi với nàng, nhưng lại một lần rồi lại một lần tính kế nàng như vậy, không thể không cảm thấy thất vọng, ánh mắt nàng tối lại, thở dài một hơi.
Ánh nắng trải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-uyen/3698700/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.