Hứa thị đứng dậy, liếc nhìn Trịnh di nương, cười nói, “Nhìn xem, đệ đệ của ta ta hiểu rõ, không giữ ngươi lại ngồi tiếp, trở về đi.”
A Uyển là lần thứ hai cùng Hứa Nghiên Hành đến phủ Định Dương Hầu.
Ban đầu Hứa Nghiên Hành không định dẫn nàng đi, nhưng A Uyển nghĩ, đã sắp thành thân rồi, sau này không thể tránh mặt, nếu không thể tránh, thì hiện tại trốn tránh cũng vô cụng, chi bằng cứ thẳng thắn một chút.
Khi vào đến phòng của Hứa thị, từ xa đã nghe thấy Hứa thị hừ một tiếng, “Đệ còn biết đến nói với ta, còn tưởng đệ đã quên mất tỷ tỷ ruột này rồi.”
Hứa Nghiên Hành đến đây cũng không phải để nói chuyện tỷ đệ gì, nên không nói thêm lời nào, “Thái hậu nương nương đã hạ ý chỉ, sau Tết Nguyên Tiêu sẽ thành thân, đến đây thông báo với tỷ tỷ một tiếng.”
Hứa thị thấy Hứa Nghiên Hành từ khi vào đã mặt lạnh, sợ thật sự chọc hắn không vui, đến nước này, có ý chỉ rồi, bà ta cũng không thể can thiệp nữa, tính tình của Hứa Nghiên Hành thì bà ta vẫn hiểu, vì một nữ nhân khác mà nháo đến hai tỷ đệ không vui cũng không đáng, sau này hai đứa nhi tử của bà ta còn phải dựa vào hắn, thậm chí cả Hầu phủ đều phải dựa vào hắn, lúc này không thể làm căng thẳng quá. Nghĩ vậy nên khi lần nữa ngẩng đầu, Hứa thị liền thay đổi sắc mặt, mỉm cười, “Việc đã đến nước này, tỷ tỷ nói nhiều cũng vô ích, trong lúc bận rộn, đệ chỉ cần nhớ nói với ta là đủ rồi,” Bà ta vừa nói xong lại vẫy tay gọi A Uyển lại, “Đến đây, lại đây.”
A Uyển ngạc nhiên, thái độ và giọng điệu của Hầu phu nhân trước sau như hai người khác nhau, quả thật là chủ mẫu của Hầu phủ, rốt cuộc không giống bình thường.
Nàng vừa bước tới, Hứa thị đã nắm lấy tay nàng, thỉnh thoảng nhìn Hứa Nghiên Hành rồi nói, “Ôi, trước đây không để ý, giờ nhìn kỹ, A Uyển có dáng dấp đẹp, nhìn cũng ổn trọng, giao việc nội vụ cho ngươi, tỷ tỷ cũng yên tâm, đến đây, gọi một tiếng tỷ tỷ nghe xem.”
Hứa thị bỗng nhiên trở nên dịu dàng như vậy, A Uyển có chút không quen, nhưng dù sao cũng là bậc trưởng bối, nàng vẫn lễ phép gọi, “Tỷ tỷ.”
“Tốt tốt tốt,” Hứa thị tháo một chiếc vòng ngọc lưu ly phỉ thúy ra đeo vào tay A Uyển, “Đây, chiếc vòng này coi như là tâm ý của ta.”
Hứa Nghiên Hành đứng ở một bên nhìn, nếu tiếp tục nói nữa, e rằng A Uyển sẽ không ứng phó nổi, liền đi qua kéo nàng về bên mình, “Một khi đã vậy, thì ngày ấy cực nhọc cho tỷ tỷ phải chạy một chuyến.”
Hứa thị đứng dậy, “Nói gì vậy, đệ tổ chức hỉ sự, không cần lo lắng, tự có tỷ tỷ thay đệ lo liệu chu đáo.”
Hai người lại nói chuyện với Hứa thị một hồi, rồi đứng dậy cáo từ.
Ra khỏi Hầu phủ, A Uyển mới cảm thấy mình hô hấp bình thường trở lại, vừa rồi Hứa thị nói chuyện với nàng bằng giọng dịu dàng, khuôn mặt tràn đầy sự ân cần, hoàn toàn không có vẻ không vui như lần trước gặp nàng, nàng không dám thở mạnh, luôn cảm thấy có gì đó không đúng.
Hứa Nghiên Hành thấy nàng cẩn trọng như vậy, nắm lấy lòng bàn tay nàng nói, “Nàng không cần lo lắng, sau này sống ở Hứa phủ, nếu không muốn, cũng có thể không thường xuyên đến Hầu phủ, không sao cả.”
“Ta biết, thực ra Hầu phu nhân đối xử với chàng vẫn rất tốt, ta không thể tránh mặt, nếu bởi vì ta mà làm hai người xa cách, ta mới là người không yên lòng.”
Hứa Nghiên Hành nghe vậy, cũng không nói thêm gì, nàng có suy nghĩ của mình, hắn cũng sẽ không can thiệp quá nhiều.
Xe ngựa lăn bánh chạy trên đường, không lâu sau đã đến trước cổng Hứa phủ.
Lại thấy Lục Hà, người vẫn ở trong cung, đang đứng bên cạnh con sư tử đá, thấy nàng xuống xe, lập tức tiến lại hành lễ với Hứa Nghiên Hành.
Hứa Nghiên Hành vốn không ưa người bên Vệ Thái phi, giờ nghe thấy là người từ Hành Dương cung đến, lạnh giọng hỏi, “Có chuyện gì?”
Lục Hà bị hắn nhìn với ánh mắt lạnh như băng, sợ hãi không dám nói, chỉ lùi lại một bước về phía A Uyển.
“Lục Hà, có chuyện gì, ngươi nói đi.” A Uyển thấy vậy, chủ động hỏi.
“Thái phi nương nương nghe nói về hôn sự của ngài và Hứa đại nhân, muốn mời ngài vào cung trò chuyện.”
Lục Hà vừa nói xong đã nghe Hứa Nghiên Hành quyết đoán nói, “Không được đi.”
A Uyển biết Hứa Nghiên Hành sợ Vệ Thái phi có mưu tính gì, hiện giờ đã định rồi, chỉ sợ là nói những lời khác, “Hứa đại nhân, chắc không có chuyện gì đâu, nếu chàng lo lắng, có thể để Hoa Linh đi cùng.”
Hứa Nghiên Hành biết tính cách nàng, nói thêm cũng vô ích, nên không chỉ để Hoa Linh đi cùng, mà còn để Tiêu Sâm cũng đi theo.
Cảnh tượng này khiến Lục Hà suốt dọc đường không dám nói chuyện với A Uyển, vì vậy liền một đường im lặng vào cung.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]