“Bản quan hỏi nàng,” Giọng hắn hơi trầm, đưa tay vuốt cằm còn ướt của nàng, “Ở Hứa phủ đã ở bao lâu, có biết chút gì về nội vụ không? Những hạ nhân thị nữ cũng quen mặt rồi chứ?”
Không hiểu sao lại nói đến chuyện này, A Uyển nghĩ một hồi, nàng chưa từng quản lý nội vụ, tự nhiên không có hiểu biết gì, mà những thị nữ gã sai vặt quản gia thì phần lớn nàng đều biết, “Nội vụ ta chưa từng động đến.”
Hứa Nghiên Hành kéo khóe miệng một cái, còn nói, “Bản quan không cần nàng làm gì khác để báo đáp, sau này Hứa phủ xây dựng xong, cái thiếu nhất chính là một nữ chủ nhân quản lý nội vụ, cho nên,” Hắn nhìn thẳng vào mắt nàng, gằn từng chữ, “Ta cưới nàng.”
A Uyển nghe vậy, chính là cả người hoàn toàn ngây ra.
Đôi môi hồng nhạt hơi mở, đôi mắt to mở lớn, trong con ngươi đen láy tràn đầy sự không thể tin nổi.
Nàng cắn môi, mày nhíu lại, “Hứa đại nhân――Ngài, ngài không phải đang đùa ta chứ?”
“Nàng không muốn ư?” Hứa Nghiên Hành nhíu mày, sắc mặt không vui.
A Uyển cúi đầu, nàng chưa bao giờ nghĩ mình có thể gả cho hắn, thân phận của nàng sao có thể sánh được với hắn, mà cho dù nàng đồng ý thì Hầu phủ và Hầu phu nhân cũng sẽ đồng ý sao?
“Ta chỉ cảm thấy quá đột ngột, ta chưa bao giờ nghĩ đến――”
Hứa Nghiên Hành nắm lấy vai nàng, ghé vào tai nàng, không cho phép từ chối, “Vậy thì từ bây giờ hãy nghĩ đến đi.” Nói xong liền đứng dậy xuống giường, không nhanh không chậm vuốt ống tay áo. “Bản quan đi một chuyến vào cung, nàng đừng đi lung tung.”
A Uyển trong suốt cả ngày cảm xúc lên xuống, vừa lo lắng vừa vui mừng, chưa kịp hồi phục từ những lời hắn vừa nói, ôm đầu gối ngồi đó, ngây ngốc gật đầu với hắn.
Hứa Nghiên Hành biết nàng lại đang tinh thần hoảng hốt, nhìn người nàng ăn mặc đơn giản ngồi đó, hắn nhíu mày tiến lại, đẩy nàng vào chăn, vỗ nhẹ lên trán nàng, giọng điệu kiên định, “Ngủ đi, nàng băn khoăn cái gì, lo lắng cái gì, ta đều biết, sáng mai mọi chuyện sẽ ổn thôi.”
Đợi khi Hứa Nghiên Hành rời đi, A Uyển mới ôm chăn, dựa vào ánh nến trên đầu giường, bụng bắt đầu kêu ục ục, nhưng cũng không phản ứng.
*
Thẳng đến giờ Dần sáng hôm sau, Hứa Nghiên Hành mới từ trong cung trở về, Tiếu Sâm đi theo phía sau hắn, trên mặt đầy sự không thể tin nổi.
“Đại nhân, ngài thật sự nghiêm túc sao?” Hắn ta do dự nói, “Nhưng, Hầu phu nhân bên kia thì ngài sẽ giải thích thế nào? Tiểu nhân nghĩ Hầu phu nhân chắc chắn sẽ không chấp nhận A Uyển cô nương làm chính thất phu nhân đâu.”
Không phải hắn ta khinh thường A Uyển, mà là hai người có thân phận địa vị chênh lệch như vậy, hắn ta biết chủ tử mình thích A Uyển cô nương, nghĩ rằng nhiều nhất chỉ nhận nàng làm thiếp, ai ngờ một đêm vào cung gặp Thái hậu nương nương và Hoàng thượng, vài câu lời hay ý đẹp, cuối cùng lại được Thái hậu nương nương tứ hôn.
“Lắm miệng.” Hứa Nghiên Hành vung tay áo, bước lên Tây Nguyệt Các.
Hứa Nghiên Hành không thích làm việc chậm chạp, khi đã hành động, hắn đã nghĩ đến tất cả các cơ hội có thể đạt được và hậu quả có thể phát sinh, muốn để hai bên Vệ Thái phi và Hứa thị không thể can thiệp vào chuyện của hắn và A Uyển, chỉ có thể thông qua con đường tứ hôn này.
Thái hậu chỉ một lòng muốn hắn cưới Gia Ninh công chúa, đơn giản chỉ vì muốn lôi kéo hắn, lo lắng hắn sẽ kết thông gia với các đại thần khác, quyền lực trong tay sẽ ngày càng lớn, nhưng nếu hắn cưới một cô nương không có bối cảnh gì, Thái hậu sẽ không lo lắng nữa. Vì vậy khi Hứa Nghiên Hành đề cập đến chuyện này, Thái hậu trước tiên nói vài câu khách sáo tiếc nuối, sau đó lại nói không ép buộc, người hiểu biết giúp đỡ lẫn nhau, sảng khoái liền đồng ý ngay.
Đợi khi bình mình, ý chỉ chắc chắn sẽ được đưa đến Hứa phủ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]