“Hứa đại nhân, sao ngài lại tức giận?” Nàng kiên trì lặp lại câu này, như thể không nhận được câu trả lời từ hắn thì không chịu dừng lại.
Nếu Hứa Nghiên Hành thật sự phải giải thích lý do, hắn sẽ cảm thấy mất mặt, chỉ nghĩ nàng bị sốt nên không tỉnh táo, không thể so đo với nàng, hắn quay lưng đứng trước bàn trang điểm, ánh mắt lướt qua hộp trang sức, “Gần đây triều đình có nhiều việc, bản quan chỉ đột nhiên cảm thấy khó chịu.”
A Uyển thấp giọng “ừm” một tiếng, vẻ mặt mơ hồ, không biết có nghe vào không, sau đó lại nghe nàng dùng giọng yếu ớt, “Đại nhân, ta đói bụng.”
Hứa Nghiên Hành quay lại, thấy nàng chỉ lộ ra khuôn mặt thanh tú bên ngoài chăn, sợi tóc xoắn trên trán, mắt cố sức mở ra, tội nghiệp nhìn hắn.
Trong lòng hắn không khỏi mềm nhũn, ánh mắt này rất quen thuộc, chín năm trước khi hắn quay đầu lại, nàng cũng nhìn hắn như vậy, sáu năm trước vào đêm tuyết, đôi mắt sưng lên của nàng cũng là ánh mắt này, thậm chí cách đây nửa tháng trong cung, nàng cũng nhìn hắn như thế.
“Ta sẽ bảo phòng bếp làm cho nàng chút cháo loãng.” Có lẽ hắn cũng không nhận ra, âm thanh của hắn thật dịu dàng.
A Uyển đắm chìm trong giọng nói ấm áp đó, không biết sống c.h.ế.t mà lắc đầu, cự tuyệt, “Ta muốn ăn món đậm vị hơn.”
“Không được.” Lần này giọng điệu hắn có chút trầm, không nói thêm gì đứng dậy bảo người bên ngoài đi bảo phòng bếp chuẩn bị.
A Uyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-uyen/3698684/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.