Sau khi Hứa Nghiên Hành tan triều, xe ngựa trực tiếp đến trước cửa Hứa phủ, không lâu sau thì thấy A Uyển từ bên trong đi ra.
Vẫn mặc bộ váy áo đỏ lựu, thân hình mảnh mai, trong khoảng thời gian này, chỉ có chiếc cằm tròn trịa hơn một chút, sắc mặt hồng hào, mặt mày như tranh vẽ.
A Uyển ngẩng đầu thấy hắn đang nhìn mình, ánh mắt trầm lặng, trong lòng nghĩ có phải đã chờ lâu, không kiên nhẫn rồi không? Vì vậy nàng nhanh chóng đi tới, lên xe ngựa.
Nàng không rõ, hắn đến Hầu phủ, dẫn nàng đi làm gì, nhưng hôm qua hắn nói rất kiên định, bàn tay thon dài vô tình đặt lên tay nàng, chỉ trong khoảnh khắc đó, nàng không còn tâm trí để nói chuyện, hắn nói gì, chỉ biết gật đầu, khi tỉnh táo trở lại, chuyện này như ván đã đóng thuyền.
Giờ đây có loại cảm giác như đang kiên trì mà đi, nhưng một lúc nữa đến Hầu phủ, nàng sẽ phải lấy thân phận gì đây?
Nàng vừa nghĩ vừa nắm chặt hai tay, mu bàn tay trắng nõn đã bị nắm đỏ, đột nhiên Hứa Nghiên Hành một tay vươn tới, tách hai tay nàng ra.
Bàn tay hắn lớn, một tay nắm lấy, bao trọn bàn tay phải của nàng trong lòng bàn tay.
A Uyển bị hắn nắm như vậy, tim bỗng dưng đập mạnh, da thịt bàn tay dán sát, ấm áp và khô ráo, nàng thậm chí không vùng vẫy, không tự chủ được mà cảm thấy thoải mái.
“Đang nghĩ gì vậy?” Hứa Nghiên Hành dùng ngón cái cọ cọ trên mu bàn tay nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-uyen/3698680/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.