🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Con đường nhỏ thanh tĩnh, hoa cỏ héo tàn, gió lạnh vờn quanh, dù ánh mặt trời có đẹp nhưng cũng không che giấu được sự thê lương hoang vắng của nó.



A Uyển nghĩ, có lẽ đây là lần cuối cùng nàng đến nơi này.



Nàng sờ vào một ngọn núi giả, tựa lưng vào đó và ngồi xổm xuống, hai cánh tay ôm c.h.ặ.t đ.ầ.u gối, bạch ngọc hồ ly trên cổ tay cộm đến phát đau, nàng rút tay ra, nhìn vào món đồ nhỏ, đôi mắt đen láy không chớp, như thể xuyên qua nó trở về đêm hôm ấy cách đây sáu năm.



Khi đó, nàng đã vào cung được ba năm, vẫn là mùa đông lạnh giá với tuyết rơi dày đặc, ngày cập kê trưởng thành của các cô nương, trong hoàng cung rộng lớn này, những tiểu cung nữ như nàng chẳng ai nhớ đến, ngay cả Vệ Thái phi vốn đối xử tốt với nàng cũng là sau đó mới biết được. Đêm hôm đó, nàng lén lút chạy đến đây, trốn sau ngọn núi giả, tự nhủ rằng sau này đã là đại cô nương, nhưng cuối cùng không hiểu sao lại cảm thấy buồn bã, rốt cuộc không chịu được mà khóc thành tiếng.



Giữa hai mắt đẫm lệ mơ hồ, một ánh đèn vàng nhạt chiếu đến, A Uyển ngẩng đầu lên, thấy Hứa Nghiên Hành cầm đèn lồng, đôi ủng dài dẫm trên tuyết, hắn cúi người, giọng trầm thấp hỏi nàng, “Sao lại khóc?”



Nàng nghẹn ngào lắc đầu.



Âm thanh của nam nhân trở nên trầm hơn, lại hỏi, “Sao lại khóc?”



“Hứa đại nhân, nô tì đã mười lăm tuổi.” Nàng nói với giọng không được rõ.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-uyen/3698659/chuong-21.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện A Uyển
Chương 21: Sao lại khóc (2)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.