*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xin chào những độc giả thân yêu xinh đẹp của tui :) Tui đã comeback với nỗi đau lãng mạn đây. Chuyện là tui đi thi Văn và phân tích sai ý nghĩa thơ các cô ạ :) Ui giồi ôi, tui có những suy nghĩ mà không giáo viên nào đỡ kịp :) Dù chưa có kết quả nhưng nghe tiếng TẠCH TẠCH TẠCH vang đầy không gian :)
Nên để an ủi nỗi buồn của tui, mọi người comment nhiều vàoooooo điiiiiii, tui thích đọc comment lắmmmmmmmmmmmmm. :) Thấy chữ mmmm của tui nó dàiiiiiiiiii chưaaaaaaaaa ??
Mấy cô không biết tui khổ sở thế nào với những cái tên đâu :( Không biết đặt sao cho hay luôn ớ :(
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Mãi đến khi ngày mới đã đến, Vi Hạo mới mệt mỏi khép sách lại, hắn đã nghiên cứu qua rất nhiều loại độc dược khác nhau và nắm rõ được phần lớn giải dược, nhưng sao hắn mãi vẫn chẳng thấy loại thuốc mà hắn thật sự cần. Thời gian mỗi ngày mỗi ngắn, mà hắn thì càng ngày càng tuyệt vọng.
Thiên Việt vốn đang ôm lấy thắt lưng của hắn chìm sâu vào trong giấc ngủ, liền mở mắt vì chút động tĩnh của hắn, lè nhè hỏi, "Chủ nhân xong rồi ạ?"
"Ừ. Em ngủ đi, ta ôm em về phòng."
Thiên Việt hơi ngoái đầu nhìn ra cửa, chưa kịp định thần đã thấy người kia ôm gọn mình nhấc lên, liền vui vẻ nắm vạt áo hắn nhắm mắt lại. Chủ nhân thích ôm cậu, vậy cứ để ngài ấy ôm thôi, bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-tu-ca/224999/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.