Ngày hôm sau Hồ Thiên Long login, lập tức nhận được tin nhắn của countd1009.
countd1009:
Vậy không phải rất tốt sao? chúc mừng cậu, tri kỷ khó tìm đó.
Ánh trăng kinh qua:
Xì! Tôi chỉ nhận thức anh ta cũng là trạch nam thôi, tri kỷ gì chứ?
Trong lòng Hồ Thiên Long chèn thêm một câu: Muốn nói tới tri kỷ thì cũng phải là anh. Đương nhiên với tính cách không được tự nhiên của đồng chí Tiểu Hồ, lời như vậy hắn không nói được, chỉ có thể nghẹn trong lòng.
countd1009:
Rồi rồi rồi, Còn chưa xứng để đại hiệp Ôn Đế của chúng ta coi như tri kỷ.
Ánh trăng kinh qua:
Sát! Nói ít thôi! Đúng rồi, anh và người trong lòng kia thế nào?
Đối phương gửi một mặt cười, xem ra tâm tình không tệ.
countd1009:
Ừ, tiến triển không tồi. Dường như đối phương thay đổi cái nhìn về tôi.
Đây vốn là tin tức tốt, nhưng Hồ Thiên Long lại không có cách nào cao hứng nổi, chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng chua xót, rầu rĩ. Chẳng lẽ, hắn thặt sự thích countd1009? Lại liên tưởng đến giấc mộng xuân đêm qua, hắn không thể không nhìn thẳng vào vấn đề này.
Đồng chí Tiểu Hồ là một trạch nam, cùng lắm cũng chỉ ở nhà chơi trò chơi, cùng lắm là nói là một trạch nam có kỹ thuật, không phải là một trạch nữ xinh đẹp nên đối với tình cảm cũng không có nhiều hứng thú. Lúc trưởng thành cũng chỉ mộng xuân hai ba lần. Không ngờ hiện tại đã qua thời kỳ này thế mà còn mộng xuân, càng dọa người chính là đó là một giấc mộng xuân “hỗ động”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-trach-co-tinh-lien-manh/201634/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.