Hồ Thiên Long bối rối, hắn chưa từng nghĩ mình sẽ có bạn tốt, hắn chỉ là bạn bình thường. Trong thời gian ngắn hắn không biết nên trả lời thế nào, đành gõ tạm chữ « ha ha » ứng phó.
Ánh trăng kinh qua:
Bạn tốt, chúng ta giữ vững quan hệ hữu nghị bền vững.
countd1009:
Ha ha, không cần sợ, ánh mắt anh đây vẫn cao lắm, không chọn đến cậu đâu.
Ánh trăng kinh qua:
Biến ! Đấy là anh không thấy được cái đẹp của tôi.
Tuy rằng chỉ nói vui đùa với nhau nhưng khi thấy countd1009 nói không hứng thú với mình, trong lòng Hồ Thiên Long vẫn có chút khó chịu, buồn bực, bi thương. Hắn còn chưa ghét bỏ anh là đồng tính, countd1009 lại dựa vào cái gì mà ghét hắn ?
countd1009:
Ây, vậy cũng đúng, do tôi chưa thấy cậu, nếu không, cậu gửi một cái ảnh cho anh đây ngắm xem nào ?
Ánh trăng kinh qua:
Xì ! Tôi sợ anh nhất kiến chung tình với tôi !
countd1009:
Ha ha, cậu cứ yên tâm, anh đây đã có người trong lòng. Cậu không có hi vọng đâu.
Tay gõ bàn phím của Hồ Thiên Long run lên. Nếu nói lúc biết countd1009 là gay hắn khiếp sợ, thì giờ hắn như bị sét đánh. Biết được đối phương đã có người thương khiến Hồ Thiên Long tê dại, trong lòng đau xót.
Vậy thì sao chứ ? Tuy rằng từng nghĩ nếu countd1009 là con gái nhất định mình sẽ thích anh. Nhưng hiện tại khi biết anh là đồng tính, hơn nữa đã có người yêu, trong lòng lại xuất hiện cảm giác mất mát và không cam lòng .
Vì sao, người anh ấy thích không phải mình ?
Hồ Thiên Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-trach-co-tinh-lien-manh/201632/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.