Ta và Lý Đang đơn thương độc mã đi vào lãnh địa của Hồng Tinh, rất mạo hiểm. Chỉ là, lúc ấy, hắn và ta đều không cố kỵ những chuyện này, trong lòng chúng ta chỉ nghĩ đến mỗi A Thiệp.
(Đơn thương độc mã: đi đơn độc, không có người hỗ trợ)
Nhân thúc ngồi ở cuối một cái bàn dài, nhìn ta và Lý Đang đi tới, cười hắc hắc, như một lão hồ ly.
Chung quanh cả đám cũng đều chỉ cao khí ngang đứng đó, ta và Lý Đang hoàn toàn bị cô lập, nét mặt của bọn chúng hình như là coi chúng ta như dê béo để tùy ý làm thịt.
(Chỉ Cao Khí Ngang(趾高气昂): miêu tả bộ dáng chân bước nhấc cao, mặt nhếch lên, hừng hực khí thế | chỉ bộ dáng của người dương dương tự đắc vênh váo đắc ý)
Vẻ mặt Lý Đang âm trầm, mở miệng nói: “Nhân thúc, chuyện gì cũng từ từ, tìm đứa nhóc không có liên quan, là có ý gì?”
“Không có liên quan?” Nhân thúc cười, ta chỉ xem mà không tham gia vào: “Mày là Lão đại của Đông Hưng mà lại hổn hển chạy tới, toàn thân phát run, hai mắt đỏ bừng, không phải là vì đứa nhóc không liên quan đó sao?”
“Hãy bớt nói nhảm đi, cậu ấy ở đâu?”
Kỳ thật, ta đã thông báo cho các anh em, bọn nó có lẽ đã chạy đến. Ta nghĩ, Nhân thúc gọi Lý Đang đến, cũng sẽ không là vì muốn mạng của cậu, lão nhất định coi A Thiệp là một món đồ giao dịch.
Nhân thúc vung tay lên, hai người đi vào phía sau, lập tức, chống đỡ ra một người, lòng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-thiep/92730/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.