Ta ngồi ở trên ghế dài của bệnh viện, Lý Đang đứng ở cửa sổ nhìn vào. Hai tay của hắn buông thỏng, tay áo vén lên, ta thấy được gân xanh nổi lên trên tay hắn, cùng một vết máu, là máu của A Thiệp.
Cảnh tượng vừa rồi hiện lên trước mắt ta. Ngay lúc ta vẫn còn kinh ngạc, hắn chạy vội tới bên cạnh bồn tắm, lấy cánh tay A Thiệp ra, điên cuồng mà giật cà vạt của mình xuống, chăm chú quấn cánh tay A Thiệp lại, trên cổ tay của cậu, là một vết cắt đầy máu, máu vẫn còn chảy. Lý Đang một phát ôm lấy cậu, chạy ra ngoài cửa, gào thét với ta: Lái xe! Nhanh lên!
Đầu A Thiệp lệch qua trước ngực hắn, khuôn mặt, bờ môi, đều tái nhợt.
Mắt Lý Đương, thế nhưng lại đỏ bừng. Trên xe, ta nhìn thấy hắn chăm chú ôm A Thiệp, giống như là muốn đem toàn bộ năng lượng của mình cho cậu.
Lúc đó, ta bắt đầu tin tưởng, Lý Đang, đúng là yêu A Thiệp, thật sự sâu sắc.
Ta đứng lên, đi đến bên cạnh Lý Đang đã thật lâu không cử động. Vỗ vỗ vai của hắn.
Mắt của hắn vẫn đỏ bừng. Ta nói: “Yên tâm, cậu ấy không có việc gì, chúng ta mới rời đi không lâu, thời gian không lâu, có lẽ không có chuyện gì đâu.”
“Không cho phép!” Hắn nhổ ra hai chữ: “Tôi không cho phép cậu ta chết!”
“Lý Đang! Đừng có dùng loại ngữ khí này!” Ta nhịn không được nói: “Cậu không cho? Cậu không cho mà trước kia có thể lấy em trai cậu ấy để uy hiếp cậu ấy, giờ thì sao? Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-thiep/92726/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.