Nhóc con say rượu
Sáng sớm mùng 2 tháng 2 Bùi Dữ Minh vội vàng chạy ra tiệm cắt tóc, ngồi xổm trước cửa chờ người ta mở tiệm làm khách hàng đầu tiên, nhanh chóng xén mái đầu thành kiểu đinh ba phân tiêu chuẩn, sau đó trượt ván đi đón Khám Tụng Ninh.
Từ trên lầu Khám Tụng Ninh đã trông thấy kiểu tóc mới của nhóc con, anh chạy xuống nhảy lên người Bùi Dữ Minh, hai chân vòng quanh eo cậu hôn một cái lên xoáy tóc trên đỉnh đầu, xong lại ôm mặt cậu nhẹ nhàng mỉm cười: "Mau để anh xem, cục cưng nhà ai mà đẹp trai quá nè."
Khóe môi Bùi Dữ Minh giật giật, rõ ràng đang vui đến mức đuôi vểnh lên trời nhưng lại không chịu cười thành tiếng, liền áp Khám Tụng Ninh lên cửa chống trộm mà hôn, mãi đến khi có người ra hành lang đẩy cửa không được mới chịu buông Khám Tụng Ninh, nắm chặt tay anh cùng nhau bỏ chạy.
Bọn họ chạy một đường băng qua mùa đông, sang tận cuối xuân đầu hạ, thời điểm không cần ôm ấp nhau cách một lớp áo khoác dày nữa.
Sau ngày nhập học, thời gian trôi qua rất nhanh.
Khám Tụng Ninh bận rộn với dự án, bận rộn chiêu sinh, bận rộn gửi luận văn, thường xuyên nhìn chằm chằm màn hình máy tính đến mức hai mắt khô khốc. Bùi Dữ Minh cũng bận không kém, ngoài gánh nặng bài vở ra còn phải chuẩn bị cho giải thi đấu bóng rổ các trường đại học thành phố S vào tháng 4. Cậu gia nhập đội bóng được nửa năm, lần này đã là cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-resposta/2725766/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.