Anh yêu em anh yêu em anh yêu em
Bùi Dữ Minh không bị đánh thức bằng tiếng chuông đồng hồ báo thức, mà vì cảm giác có thứ gì cọ xát bên môi mình. Cậu ngứa ngáy hé miệng theo phản xạ liền nếm được xúc cả và hương vị quen thuộc, cứ thế mơ màng mút vào.
"Ưm..." Khám Tụng Ninh ôm đầu cậu rên khẽ, ngón tay vô thức cắm vào giữa mái tóc. Tóc của bé con gần đây khá dài, không còn cảm giác châm chích như xưa mà càng giống như đang vuốt lông con cún nhỏ.
Lúc Bùi Dữ Minh mở mắt ra trời còn chưa sáng hẳn, phòng ốc tối thui, trong ổ chăn có nhiệt độ cơ thể của hai người. Cậu cho rằng mình đang mơ, nghĩ thầm giấc mơ này thật đẹp nên tiếp tục ngậm đầu v* Khám Tụng Ninh, ưỡn eo chọc chọc vào giữa hai chân anh mấy cái, thỏa mãn nhắm mắt.
Còn chưa kịp ngáy đã nghe tiếng cười khẽ của Khám Tụng Ninh vọng xuống từ đỉnh đầu. Bùi Dữ Minh mở bừng mắt, toàn thân choáng váng cuống quít buông núm vú bị mình chơi đùa đến nửa đêm ra, xấu hổ dịch người ra sau.
"Hôm qua cục cưng đã làm chuyện xấu gì rồi?" Khám Tụng Ninh trượt khỏi gối đầu mặt đối mặt với cậu, cười đến mi mắt cong cong, quẹt quẹt mũi cậu, "Nhóc con hư đốn, dám lợi dụng anh ngủ để ăn vụng."
Bùi Dữ Minh mạnh miệng, nhíu mũi tránh khỏi tay anh, "... Em không có."
"Thật không?" Vạt áo tắm của Khám Tụng Ninh còn đang mở rộng, anh bắt lấy tay Bùi Dữ Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-resposta/2725757/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.