-
-
A Nông sinh bệnh giống hệt một bạn nhỏ.
Đã sống trên đời lâu rồi, người ta tự nhiên sẽ rất thích một bạn nhỏ ngây thơ.
Sờ sờ cái đầu xù xù của nàng, ôm ấp thân thể mềm mại của nàng, ngắm nhìn má lúm đồng tiền ngọt ngào bên khóe miệng của nàng.
Không vui sẽ tỏ ra không vui, dù sao nàng cũng sẽ không để ý tới ai, chỉ chuyên tâm vào chuyện của mình, cho dù lúc phân cho ai một chút tâm tư, sau khi nghiêm túc tự hỏi, sẽ đáp, A Nông không rõ.
Khi A Nông nói chuyện thích đổi "em" thay thành "A Nông", có như vậy, mọi người liền biết nàng là ai.
Xác thật biết rõ, bác sĩ, hộ sĩ, bệnh nhân đều biết rõ cô gái nhỏ này tên là A Nông.
Còn nghe nói rằng, kia là bác sĩ Lục A Nông.
Hầu hết ai cũng ngạc nhiên trong chốc lát, nhưng mà nghĩ kĩ lại, đúng thật là xứng đôi.
Bầu trời mây trắng, vẫn nên ở bên nhau.
Lục Thung muốn đón A Nông về nhà, nhưng A Nông không muốn, cả ngày trừ bỏ cùng hắn ở bên nhau, thì là ngồi trên băng ghế nhỏ, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Rất nhiều người cảm thấy A Nông đang ngắm tuyết nhìn người, hoặc là nhìn chim sẻ béo bị đông lạnh đến run bần bật.
Nhưng đến tột cùng nàng đang nhìn cái gì?
Ai cũng không biết.
Ngay cả Lục Thung cũng không biết.
Do mở điều hoà nên trong phòng bệnh rất ấm áp, cả người A Nông đều đổ hết mồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-nong/2773430/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.