🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

A Nông là một người nhút nhát.



Đoạn ký ức kia, không phải bị mất đi, mà là bị vứt bỏ.



Nhiều nan kham, nhiều thống khổ, cho nên làm sao có thể cứng rắn đến nỗi xẻo khỏi trí nhớ vứt đi đâu được.



*nan kham: gian nan, kham khổ.



Làm người hẳn luôn dũng cảm.



A Nông nhớ trên TV đều diễn như vậy, nhân vật chính luôn dũng cảm kiên cường, mà không phải trốn tránh.



Nhưng em không nghĩ đến việc đóng vai nhân vật chính.



A Nông rúc sâu trong lòng ngực Lục Thung, ngủ mơ mơ màng màng, đột nhiên không đầu không đuôi thốt ra một câu như vậy.



Lục Thung cúi đầu hôn hôn nàng, tựa như hôn môi công chúa trong đồng thoại, nhưng công chúa lại là nhân vật chính, vì thế hắn đang hôn là hoa.



Là hoa của hắn.



"Ừm, em có thể là hoa nhỏ."



A Nông cười ha ha, nhắm mắt lại, duỗi tay nhéo mặt Lục Thung: "Vậy anh là hoàng tử bé."



A Nông còn nhớ rõ Lục Thung đã kể cho nàng nghe truyện "Hoàng Tử Bé".



Nghe xong chuyện xưa, A Nông nghĩ, Lục Thung nhất định chính là hoàng tử bé kia.



Mình thì sao?



Mình chỉ cần là A Nông.







A Miêu lại không ở nhà.



Gần đây hay cùng với mèo cái nhà hàng xóm cách vách làm loạn đến cùng, hai ngày trước còn bị tìm tới tận cửa, chủ nhà kia đến hỏi tội, A Miêu liền tránh ở trong ổ không dám chui ra.



Xong việc, bị Lục Thung nắm cổ, ném ra ngoài.



"Cho

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-nong/2773421/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện A Nông
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.