Edit: Tiểu Vũ – Beta: Vĩnh Nhi
“Xùy…” Thẩm Ngọc không tin, “Với tính nết có mới nới cũ của ngươi, khẳng định là rất nhanh sẽ chán ta.”
“Trời đất chứng giám, ngươi cứ đổ oan cho ta…”
Thẩm Ngọc không thèm nghe Quân Huyền Kiêu giải thích, sau khi rửa mặt qua loa xong, đến ngồi trước bàn thấp, không cố kỵ chút nào dùng bữa, dáng vẻ không có một chút lo lắng nào.
“Ây, không phải lúc nãy ngươi còn nói ta sẽ phiền chán ngươi sao?”
Quân Huyền Kiêu ngồi xuống bên cạnh y, nhìn Thẩm Ngọc ăn ngon, làm cho hắn cũng cảm thấy đói.
“Dù sao sớm muộn cũng bị vứt bỏ, chẳng bằng ăn cho sướиɠ cái miệng, đồ ăn của Ngự thiện phòng làm ta vẫn chưa ăn được hết đâu.”
Trong miệng Thẩm Ngọc nhét không ít thức ăn, nói chuyện lúng búng không rõ.
Quân Huyền Kiêu bật cười, hắn lệnh cho người Ngự thiện phòng liên tục đổi mới cách làm để tạo ra món mới, còn đặc biệt chiêu mộ danh trù từ khắp Đại Tĩnh, đủ để Thẩm Ngọc ăn cả đời mà không bị lặp lại.
Quân Huyền Kiêu bưng tới một đĩa nấm thông đỏ* hầm sữa tươi, dùng đũa đưa lên bên miệng y.
*nấm thông đỏ (hay còn gọi là nấm matsutake): một loại nấm quý và đắt ở Nhật, thường mọc dưới gốc cây thông đỏ.Á Nô
“Vậy ngươi nếm thử món này nữa.”
“Ngươi đang muốn nuôi ta mập…”
Thẩm Ngọc không kịp nói hết câu, liền há miệng nhận lấy.
Quân Huyền Kiêu liếc mắt đưa tình nói: “Ngọc Nhi, ngươi là bảo bối của ta, đương nhiên là càng nặng hơn chút mới quý giá.”
“Ta không thèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-no/1501543/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.