Edit: Tiểu Vũ – Beta: Vĩnh Nhi
Đối mặt với âm thanh chất vấn đầy nghiêm túc của Thẩm Ngọc, Quân Huyền Kiêu ổn định tâm trạng.
“Dung mạo ta rất xấu.” Quân Huyền Kiêu ra hiệu đáp.
Thẩm Ngọc cười giễu nói: “Rất xấu? Xấu hơn cả mặt nạ mà ngươi đeo? Xấu xí đến mức có thể dọa ta sao?”
“Ừ.”
Quân Huyền Kiêu ngoại trừ bất chấp thừa nhận cũng không còn cách nào khác.
Thẩm Ngọc cứng họng, một lúc lâu sau mới lên tiếng: “Xấu hay đẹp không phải ngươi nói là được, nếu ta không cảm thấy xấu xí thì sao? Ngươi không để ta nhìn, làm sao ta biết dung mạo ngươi như nào? Lại nói, xấu đẹp quan trọng đến vậy sao?”
Quân Huyền Kiêu gật đầu.
Thẩm Ngọc không cậy được miệng của hắn, nản lòng rủ vai xuống, y vừa vội vừa tức, không biết nên khóc hay nên cười, cuối cùng ngẩng đầu lên liếc mắt đưa tình nhìn về phía ách vệ.
“Vậy ngươi cảm thấy, ta đẹp hay xấu?”
Thẩm Ngọc cố làm tư thái, hai mắt ẩn tình, nhướng mày nhìn thẳng hắn. (hết dùng khổ nhục kế giờ lại đến mỹ nam kế)
Quân Huyền Kiêu không trả lời, mà cầm tay Thẩm Ngọc một lần nữa, dùng khăn lụa mềm lau sạch vết máu khô trong lòng bàn tay y.
“Ai da…” Thẩm Ngọc đau đến rụt cả cánh tay lại.
Động tác Quân Huyền Kiêu đã rất nhẹ nhàng rồi, vẫn làm đau y, không thể làm gì khác hơn là dùng lực càng nhẹ, sau đó thoa dược cao lên chỗ đau, nhẹ nhàng dùng ngón tay xoa tròn cho tan cao.
Lòng bàn tay Thẩm Ngọc mềm mềm tê tê, dược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-no/1501507/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.